Dương Soái thể tin lời nữa. Nếu thực sự là t.h.u.ố.c trị đau bụng thì việc gì lén lút như .
"Tống Dương, coi là thằng ngu , nghĩ sẽ tin mấy lời ? Những việc hết , rốt cuộc bỏ cái gì cốc nước của , tin cảnh sát nhất định sẽ điều tra ."
Lúc sắc mặt Tống Dương mới đổi, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: "Anh báo cảnh sát?"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Dương Soái phẫn nộ : ", báo cảnh sát, cảnh sát bắt ."
Khương Nguyễn Nịnh , t.h.u.ố.c Tống Dương bỏ sẽ khiến suy tạng mà c.h.ế.t. Dương Soái ngờ tàn độc với như . Hắn c.h.ế.t!
"Dương Soái, là ép đấy!" Trong mắt Tống Dương bỗng lóe lên tia hung ác, đợi Dương Soái kịp phản ứng, vớ lấy quả tạ tay bàn, nhắm thẳng đầu Dương Soái đập xuống.
Nếu Dương Soái phát hiện chuyện hạ độc, thì c.h.ế.t . Hắn sẽ cho Dương Soái cơ hội báo cảnh sát.
Hắn dùi mài kinh sử mười mấy năm, vất vả lắm mới thi đỗ đại học, thoát khỏi vùng núi nghèo khó xa xôi đó. Cuộc đời tươi của mới chỉ bắt đầu. Nếu để cảnh sát điều tra chuyện hạ độc bạn cùng phòng, chắc chắn sẽ kết án, tù, thì cả đời coi như xong.
Vì , bắt buộc g.i.ế.c Dương Soái. Là do Dương Soái ép .
[!!! Vãi chưởng!!! Hắn định g.i.ế.c diệt khẩu !] [Thằng ác quá! Hạ độc đủ còn g.i.ế.c nữa!] [Chủ bá mau báo cảnh sát !]
Trên màn hình, Khương Nguyễn Nịnh vẫn giữ vẻ bình thản, hề tỏ lo lắng. T.ử khí mặt Dương Soái tan , chứng tỏ sẽ . Tống Dương g.i.ế.c diệt khẩu dễ như .
"Dương Soái, mày c.h.ế.t !" Tống Dương vung quả tạ, dùng hết sức đập xuống đầu Dương Soái.
Dương Soái phản ứng kịp thời, lập tức đưa tay nắm lấy cổ tay . Cậu giật phắt quả tạ tay Tống Dương ném xuống đất, đó vung nắm đ.ấ.m đấm thẳng mặt Tống Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-203-muon-giet-nguoi-diet-khau.html.]
Cậu cao 1m80, cao lớn hơn Tống Dương nhiều, còn đô con hơn, ngày thường tập gym nên Tống Dương căn bản đối thủ của . Chỉ vài chiêu, Tống Dương đ.á.n.h sấp xuống đất.
Tống Dương vật sàn thở hổn hển, đến sức bò dậy cũng còn.
Dương Soái cũng thở hồng hộc, Tống Dương mặt mũi bầm dập, nhớ những ngày tháng em từng với , hốc mắt kìm đỏ lên.
"Tống Dương, tại hạ độc ?" Dương Soái giận đau lòng hỏi, " đối xử với đủ ? nhà khó khăn, tháng nào cũng trích một phần tiền sinh hoạt của cho , sống thoải mái hơn một chút."
"Bình thường cần gì, thiếu tiền cứ với , nào giúp ?"
"Mẹ kiếp, đến ăn ngoài món gì ngon cũng gói mang về cho ."
"Rốt cuộc gì với mà nỡ hạ độc ?"
"Nói ! Cậu ! Tại hạ độc ! Tại !"
Dương Soái càng càng kích động, cuối cùng gào lên. Cậu hiểu nổi. Cậu với Tống Dương như thế, tại nhận sự đối xử tàn nhẫn .
Tống Dương ngẩng đầu, bộ dạng gần như sụp đổ của , bỗng nhiên bật .
Nghe tiếng của , Dương Soái giận dữ cúi xuống: "Cậu cái gì?"
Tống Dương thêm vài tiếng nữa, ánh mắt Dương Soái tràn đầy hận thù và sự đố kỵ điên cuồng, nghiến răng lạnh: "Không sai, Dương Soái, đối xử với quả thực ."