Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 183: Cô rốt cuộc là ai

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:36:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn từng "chơi" gái thành phố bao giờ. Nghĩ đến cảnh những cô gái thành thị kiều ngọc quý lóc cầu xin , sợ hãi run rẩy, giãy giụa, liền cảm thấy hưng phấn tột độ.

 

Cô bé lúc nãy thấy thế mà chẳng hề tỏ sợ hãi chút nào. Phải rằng trong cái thôn , chẳng ai là sợ , bao nhiêu thấy đều đường vòng, cô bé đó là đầu tiên dám chằm chằm lâu như .

 

mà, sợ mới . Nếu thấy bỏ chạy thì còn khó tay. Trong đầu Triệu Bình hiện lên khuôn mặt xinh đến nao lòng , ánh mắt toát lên vẻ hưng phấn, thầm hạ quyết tâm nhất định bắt cô bé đó về chơi đùa một phen cho .

 

Ra khỏi hầm, Triệu Bình dùng tấm ván gỗ che kín miệng hầm, còn khóa bằng một ổ khóa sắt to. Làm xong xuôi, phủi tay dậy định ngóng xem cô bé gặp là họ hàng nhà ai.

 

"Rầm" một tiếng.

 

Cánh cửa lớn đang cài then bỗng nhiên bật mở. Hắn sững sờ, kinh ngạc . Thế mà thấy cô gái định tìm đang lù lù ngay cửa.

 

Triệu Bình trợn tròn mắt.

 

Làn da trắng sứ của cô gái mịn màng như trứng gà bóc, cả trắng đến phát sáng, ngũ quan xinh đến kinh ngạc, khuôn mặt thanh lãnh đó trông như tiên nữ giáng trần, khiến dám nảy sinh chút ý đồ đen tối nào.

 

chính cái vẻ thể xâm phạm càng kích thích ham phá hủy trong . Hắn phá nát tất cả những gì đó, kéo cô cùng rơi xuống vũng bùn với .

 

"Cô là con cái nhà ai?" Triệu Bình âm thầm siết chặt nắm đấm, bước về phía Khương Nguyễn Nịnh, "Cô trong thôn , đây từng gặp cô."

 

Phát hiện Khương Nguyễn Nịnh một , ánh mắt lập tức trở nên hưng phấn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-183-co-rot-cuoc-la-ai.html.]

"Cô là ai mà dám đến đây?"

 

Cô bé gan cũng to thật. Dám một tìm đến tận đây. Thế chẳng là dê béo tự nộp mạng . Nếu dê non tự chui hang sói thì đời nào thả cho !

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Khương Nguyễn Nịnh rũ mắt, ánh dừng nắm đ.ấ.m đang siết chặt của gã đàn ông, cô nhếch môi, nhẹ tênh: "Triệu Bình, ông , nhưng ông."

 

"Ba ngày , Tiền Tiểu Hồng lên núi hái đào buổi trưa ông thấy. Ông lén lút bám theo cô bé, thấy khu rừng đó ngoài cô bé còn ai khác nên nảy sinh ý đồ xa."

 

"Tiền Tiểu Hồng thà c.h.ế.t chịu, trong lúc giãy giụa, ông sợ cô bé kêu cứu to sẽ thu hút sự chú ý của khác nên nhặt hòn đá bên cạnh đập c.h.ế.t cô bé."

 

Bước chân Triệu Bình khựng , khiếp sợ cô.

 

Trong mắt Khương Nguyễn Nịnh tràn tia lạnh lẽo, nụ môi càng thêm sâu: "Sau khi Tiền Tiểu Hồng c.h.ế.t, ông mang xác cô bé về giấu hầm nhà . Ông mới từ hầm lên đúng ?"

 

"Là xuống xem xác Tiền Tiểu Hồng ?"

 

"Cô... cô ?! Cô rốt cuộc là ai!"

 

Sau khi Khương Nguyễn Nịnh kể rành rọt quá trình gây án của , Triệu Bình cô với ánh mắt càng thêm kinh hãi. Sao cô rõ đến thế? Rõ ràng như thể chính mắt chứng kiến bộ sự việc .

 

buổi trưa hôm đó, dám cam đoan là ai khác ở đó. Hơn nữa cô gái mặt rõ ràng hôm nay mới đến thôn, đó từng gặp cô.

 

 

Loading...