Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 180: Không cần phải vào súc sinh đạo nữa

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:36:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Nguyễn Nịnh đưa linh thể chú ch.ó nhỏ trong lòng bàn tay thanh tẩy cho : "Bạn cũ, cửa giúp một chút. Tìm cho nó một gia đình t.ử tế để đầu thai, kiếp sống hạnh phúc vui vẻ, vô lo vô nghĩ suốt một đời."

 

"Đây là..." Người đàn ông thấy linh thể chú ch.ó nhỏ trong tay cô, khỏi sửng sốt, "Ngươi đem hết công đức và tín ngưỡng lực của cho nó, chỉ để giúp nó thoát khỏi súc sinh đạo thôi ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh thản nhiên đáp: "Ừ."

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Người đàn ông sững sờ, đôi mắt màu bạc ánh lên vẻ khó hiểu: "Ngươi là tu hành, tự nhiên rằng những kẻ rơi súc sinh đạo đều là những kẻ từng nhiều việc ác. Kiếp nó tuy là súc sinh từng ác, nhưng súc sinh đạo thì kiếp chắc chắn từng gây nghiệp chướng."

 

"Chẳng ngươi luôn ghét cái ác như kẻ thù ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh : "Ta còn thể kiếp , còn thể gặp nó, đây là duyên phận giữa và nó. Anh đừng quản nhiều thế, cứ xem giúp ."

 

Người đàn ông im lặng vài giây khẽ : "Ngươi mở miệng thì thể giúp. Có công đức và tín ngưỡng lực của ngươi, nó hiện tại thoát t.h.a.i hoán cốt, cần súc sinh đạo luân hồi nữa."

 

"Yên tâm, sẽ tìm cho nó một gia đình t.ử tế." Người đàn ông nhận lấy linh thể chú ch.ó nhỏ từ tay cô, dùng xích câu hồn mà nâng niu khối linh thể bé nhỏ trong lòng bàn tay.

 

"Đa tạ." Khương Nguyễn Nịnh chắp tay, "Tiểu Bạch nhờ cậy cả đấy."

 

" , còn một chuyện nữa..."

 

"Bà ngoại Đào Thục Hoa của ngươi công đức trong , bà luân hồi, đầu t.h.a.i một gia đình ." Người đàn ông dường như gì nên mở lời .

 

"Vậy thì quá." Khương Nguyễn Nịnh gật đầu, "Ta còn gì lo lắng nữa."

 

Dù là kiếp kiếp , yên lòng nhất chỉ một. Đó chính là bà ngoại Đào Thục Hoa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-180-khong-can-phai-vao-suc-sinh-dao-nua.html.]

"Cầm lấy cái ."

 

Một vật đen tuyền, tỏa ánh sáng đỏ, lạnh lẽo vô cùng ném tay cô. Khương Nguyễn Nịnh cúi đầu , là một con dấu hình tam giác.

 

"Sau triệu hồi thì dùng cái , cần dùng đến linh lực của ngươi nữa." Người đàn ông khuôn mặt tái nhợt của cô, nhíu mày , "Ngươi chỉ chút linh lực cỏn con đó thôi, bớt hành hạ bản ."

 

Nói xong, nâng linh thể chú ch.ó nhỏ, bước cánh cửa đỏ như m.á.u phía . Rất nhanh, cánh cửa huyết sắc biến mất. Mọi thứ xung quanh trở về bình thường.

 

Khương Nguyễn Nịnh con dấu ẩn hiện ánh đỏ trong lòng bàn tay, siết chặt ngón tay, con dấu liền hóa thành một làn khói đỏ đen chui tọt trong lòng bàn tay cô.

 

Đây là ấn tín của Vô Thường nơi Minh Phủ. Có con dấu , cô thể mở Quỷ Môn bất cứ lúc nào. Hơn nữa còn cần dùng đến linh lực của bản . Vừa tiện lợi đỡ tốn sức.

 

Chà, bạn cũ vẫn là đáng tin cậy nhất!

 

Sáng sớm hôm .

 

Khương Nguyễn Nịnh mở mắt , trời sáng rõ. Cô dậy, phủi bụi đất và cỏ dính , khỏi sân nhỏ. Đêm qua cô thiền trong sân cả đêm, linh khí trong núi dồi dào hơn ở thành phố nhiều, một đêm, cô những thấy mệt mỏi mà ngược còn tràn trề sinh lực, tinh thần sảng khoái.

 

đến tiệm tạp hóa trong thôn, với bà cụ tóc bạc phơ trong tiệm: "Bà Triệu, bán cho cháu ít nến thơm và tiền giấy ạ."

 

Bà cụ lập tức đáp: "Có ngay, nến thơm tiền giấy đây, cô nương mua bao nhiêu?"

 

Khương Nguyễn Nịnh: "Một trăm đĩnh vàng mã, mười thếp giấy vàng, những thứ khác mỗi loại lấy một ít ạ."

 

Bà cụ miệng , nhanh nhanh nhẹn gói một túi to nến thơm tiền giấy mang . Lúc đưa cho cô, bà khỏi sững sờ, mặt lộ vẻ ngạc nhiên: "Đây chẳng là con bé Nịnh Nịnh nhà bà Đào ?"

 

 

Loading...