Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 164: Thoát khỏi sự thao túng

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:36:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Cạch" một tiếng.

 

Nhìn thấy hình nhân gỗ tên , chiếc xẻng tay Tô Điềm Điềm rơi xuống đất.

 

Sắc mặt Tạ Lâm cũng biến đổi, lập tức c.h.ử.i ầm lên: "Mẹ kiếp, tên khốn nạn Trình Hải Ninh thế mà thật sự dùng tà thuật với !"

 

Cô bước nhanh tới vài bước, lôi cái hình nhân gỗ .

 

"Điềm Điềm, thấy ?" Tạ Lâm cầm hình nhân gỗ đưa đến mặt Tô Điềm Điềm, "Trình Hải Ninh đúng là đồ tồi, bình thường tuyệt đối thể để mắt đến , nên mới dùng thủ đoạn hèn hạ với ."

 

"Không cái hình nhân gỗ thao túng, thể thích loại cặn bã như chứ."

 

Tô Điềm Điềm c.ắ.n chặt môi, hốc mắt đỏ hoe: "Chắc chắn là hiểu lầm gì đó, Hải Ninh sẽ đối xử với tớ như , tớ tìm hỏi cho lẽ ngay đây!"

 

Tạ Lâm: "!!!"

 

Mẹ nó.

 

Đã đào hình nhân gỗ mà cô vẫn chọn cách mù quáng tin tưởng? Tà thuật thể khiến mất trí đến mức độ ?

 

Tô Điềm Điềm xong liền dậy định tìm Trình Hải Ninh.

 

Tạ Lâm vội đưa tay giữ chặt cô : "Chờ chút, đừng vội. Chủ bá chỉ cần hủy cái hình nhân gỗ thể trở bình thường."

 

"Đợi tỉnh táo , tớ sẽ cùng tìm Trình Hải Ninh." Tạ Lâm nắm chặt tay, lộ cơ bắp cánh tay, "Tớ mà đ.á.n.h cho tên khốn đó gãy răng thì tớ mang họ Tạ!"

 

Tạ Lâm thường ngày thói quen tập gym, còn luyện Taekwondo nhiều năm. Cả cơ bắp. Cộng thêm chiều cao hơn mét bảy, đàn ông bình thường đúng là đối thủ của cô.

 

"Chủ bá, tìm thấy hình nhân gỗ . Tiếp theo hủy thứ hại như thế nào?" Tạ Lâm nghiến răng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-164-thoat-khoi-su-thao-tung.html.]

 

Khương Nguyễn Nịnh hắc khí nhàn nhạt tỏa hình nhân gỗ, đầu ngón tay khẽ chạm màn hình. Luồng hắc khí bám hình nhân gỗ lập tức cô hút .

 

Thu ngón tay , cô mới : "Đốt hoặc đập nát đều ."

 

"Vậy thì đập nát!" Tạ Lâm lập tức trong nhà tìm một cái búa, đặt hình nhân gỗ xuống đất, vung búa lên đập mạnh xuống.

 

Cô ghét Trình Hải Ninh bao nhiêu thì đập mạnh bấy nhiêu. Chỉ vài nhát búa, hình nhân gỗ đập nát vụn. Nát bấy.

 

Lá bùa hình nhân gỗ cô x.é to.ạc , cũng xé thành từng mảnh nhỏ.

 

Ngay khi cô xong tất cả những việc .

 

Bên cạnh, Tô Điềm Điềm bỗng rùng một cái, đó mặt lộ biểu cảm như tỉnh mộng.

 

"Lâm Lâm, xin !" Việc đầu tiên Tô Điềm Điềm khi thoát khỏi sự thao túng là xin Tạ Lâm, "Tớ hiện tại còn chút cảm giác nào với Trình Hải Ninh nữa, tớ bình thường ."

 

"Tớ quả nhiên là dùng tà thuật. Nếu , tớ bao giờ mới tỉnh ."

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Cậu một lòng cho tớ, thế mà tớ mà cãi với , tuyệt giao với , tớ... xin , tớ sai , thể tha thứ cho tớ ?"

 

Nghĩ đến những chuyện qua với Trình Hải Ninh trong thời gian , Tô Điềm Điềm liền cảm thấy ghê tởm buồn nôn. Những chuyện đây cô cảm thấy ngọt ngào, giờ nhớ chẳng khác nào ác mộng.

 

Tạ Lâm nhẹ: "Cậu thao túng, những việc và lời trong lúc đó chủ ý của . Tớ sẽ trách ."

 

"Vậy, chúng vẫn là bạn nhất chứ?" Tô Điềm Điềm thấp thỏm hỏi.

 

"Đương nhiên." Tạ Lâm đưa tay ôm lấy cô, "Chúng mãi mãi là bạn nhất."

 

Tô Điềm Điềm òa nức nở, ôm chặt lấy bạn : "Hu hu hu, Lâm Lâm..."

 

 

Loading...