Kinh Ngạc! Thiên Kim Thật Lại Là Đại Lão Huyền Học - Chương 147: Máu của anh quả nhiên rất hữu dụng với cô

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:34:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghiêm Minh đang lái xe, thấy Hoắc Trầm bỗng nhiên yêu cầu dừng xe, lập tức tấp xe lề đường từ từ dừng . Xe còn dừng hẳn thấy Hoắc Trầm mở cửa lao .

 

Nghiêm Minh hoảng hốt: "Hoắc tổng, ngài..."

 

Hoắc Trầm xuống xe, sải bước nhanh về phía . Đến mặt thiếu nữ đang dựa gốc cây, vội xổm xuống, một tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô, khẽ gọi: "Cô Khương, cô ?"

 

Khương Nguyễn Nịnh nhắm nghiền mắt, bất động, bất kỳ phản hồi nào. Hoắc Trầm cau mày, gọi thêm một tiếng nữa. Vẫn nhận sự đáp , chần chừ thêm nữa, cúi bế bổng cô lên.

 

Nghiêm Minh xuống xe thì thấy Boss nhà đang bế một phụ nữ. Tư thế bế trông cẩn trọng, đôi mắt vốn luôn lạnh lùng điềm tĩnh nay hiếm khi lộ vẻ căng thẳng và lo lắng.

 

Khi liếc thấy mặt phụ nữ, Nghiêm Minh khỏi sững sờ. Đây chẳng là cô Khương, cứu mạng Boss của bọn họ ?

 

"Đến bệnh viện." Hoắc Trầm bế Khương Nguyễn Nịnh lên xe, cẩn thận đặt cô xuống ghế. Hoắc thị cách bệnh viện xa. Nghiêm Minh khuôn mặt quá mức tái nhợt của thiếu nữ, dám chậm trễ, lập tức lên xe đáp: "Vâng."

 

Hoắc Trầm nâng đầu Khương Nguyễn Nịnh lên, để cô gối lên đùi . Anh thể cảm nhận cơ thể cô đang run lên bần bật, chạm cổ tay cô, cảm giác như chạm một khối ngọc thạch lạnh lẽo.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Tình trạng cơ thể cô hiện tại . Tuy rốt cuộc cô trải qua chuyện gì, nhưng Hoắc Trầm nhớ cô từng m.á.u của công hiệu đại bổ đối với cô, bèn lập tức xắn tay áo lên, để lộ cổ tay trắng ngần. Anh tháo chiếc kẹp cà vạt xuống. Nhắm ngay cổ tay cứa mạnh một đường. Những giọt m.á.u đỏ tươi rỉ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-147-mau-cua-anh-qua-nhien-rat-huu-dung-voi-co.html.]

Hoắc Trầm đưa cổ tay đang rỉ m.á.u đến bên môi Khương Nguyễn Nịnh.

 

Ở ghế lái. Nghiêm Minh thấy cảnh tượng qua kính chiếu hậu, kinh ngạc đến mức mắt suýt lồi ngoài.

 

Hoắc tổng đang ? Ngài tự thương để mớm m.á.u cho cô Khương ư?

 

Giây tiếp theo. Chuyện khiến Nghiêm Minh càng thêm khiếp sợ xảy . Thiếu nữ vốn đang hôn mê bất tỉnh bỗng nhiên nắm lấy cổ tay Hoắc Trầm, há miệng c.ắ.n chặt. Đôi môi thiếu nữ áp sát cổ tay , dùng sức mút lấy.

 

Cảm giác đau đớn nhẹ khiến Hoắc Trầm khẽ cau mày. Anh cúi đầu thiếu nữ đang sức hút m.á.u , đôi mắt lạnh lùng trở nên chút u tối, đáy mắt toát vẻ phức tạp khó hiểu.

 

Thiếu nữ hút càng mạnh, cảm giác đau đớn càng rõ ràng. cổ tay Hoắc Trầm vẫn hề xê dịch dù chỉ một chút. Ánh mắt thâm trầm của khuôn mặt đang dần trở nên hồng hào của thiếu nữ, đôi mày đang cau nhẹ giãn , bàn tay to giơ lên, do dự một chút nhẹ nhàng hạ xuống. Xoa xoa mái tóc mềm mại của cô.

 

Xem , m.á.u của quả nhiên hữu dụng với cô. Hoắc Trầm cảm thấy chút may mắn vì tối qua đến công ty tăng ca. Nếu , sẽ gặp cô.

 

Khương Nguyễn Nịnh cảm thấy lạnh. Cái lạnh như đang ở giữa trời băng tuyết. Sức lực trong cơ thể vẫn đang trôi , ý thức của cô chìm trong bóng tối. Mặc dù thể cảm nhận thứ bên ngoài, nhưng cô thể cử động, cũng thể mở mắt.

 

Lần tiêu hao linh lực nghiêm trọng hơn bất cứ nào đây. Khi tu vi đủ cao, việc cưỡng ép mở mắt địa ngục mang ảnh hưởng tiêu cực nghiêm trọng hơn cô tưởng tượng nhiều. Mấy , cùng lắm chỉ là mệt một chút. Nghỉ ngơi một hai ngày là thể tự hồi phục.

 

 

Loading...