"Yến Thư, chẳng cô Khương khẳng định tối nay Đình Đình sẽ tỉnh ? Tại đến giờ con bé vẫn động tĩnh gì? Con phương thức liên lạc của cô mà, gọi điện hỏi thử xem ."
Hoắc Trầm đang ghế sofa, máy tính xách tay đặt đùi, tay vẫn đang lướt nhanh để xử lý vài tập tài liệu. Nghe hỏi, dừng động tác, ngẩng đầu lên, vẻ mặt vẫn giữ nét điềm tĩnh: "Mẹ, kiên nhẫn chờ thêm chút nữa , cô Khương sẽ gạt chúng ."
"Mẹ đương nhiên cô gạt chúng ." Trong đáy mắt Cố Xu Hoa ánh lên vẻ lo âu giấu giếm, "Chỉ là cô từng Đình Đình sẽ tỉnh 8 giờ tối, giờ điểm , sợ chuyện gì ngoài ý ."
Cố Xu Hoa dứt lời, bỗng nhiên một giọng yếu ớt vang lên: "Mẹ..."
"Đình Đình?" Cố Xu Hoa vội cúi đầu xuống, đập mắt bà là hình ảnh Hoắc Thư Đình – hôn mê suốt hơn một tháng qua – đang từ từ mở mắt. Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt mang theo vẻ ngơ ngác và mờ mịt về phía bà.
"Đình Đình, con tỉnh !" Cố Xu Hoa mừng rỡ đến mức mắt mở to hết cỡ, vội vàng nắm lấy tay con gái, hỏi han dồn dập: "Con thấy trong thế nào? Có chỗ nào khó chịu ? Con đợi chút, gọi bác sĩ tới kiểm tra ngay."
Bên cạnh giường bệnh một cái nút màu đỏ, đó là chuông gọi y tá. Cố Xu Hoa vươn tay ấn mạnh xuống.
"Anh Hai." Hoắc Thư Đình chớp mắt, đầu về phía Hoắc Trầm lúc đang dậy khỏi ghế sofa. Biểu cảm mặt cô bé vẫn còn mơ hồ, như tỉnh dậy một giấc mộng dài đằng đẵng, hồi lâu vẫn thể định thần.
Hoắc Trầm bước nhanh đến bên giường bệnh.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Hiện tại em cảm thấy thế nào?" Anh hạ thấp giọng hỏi, "Nếu chỗ nào thoải mái, nhất định ngay."
Hoắc Thư Đình nhíu mày, giọng khàn đặc: "Đầu đau, chút sức lực nào, bụng cũng đói nữa ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-138-hoac-thu-dinh-tinh-lai.html.]
Hoắc Trầm khẽ : "Em đương nhiên sẽ thấy đói và kiệt sức , em đây bao lâu ?"
Không đợi Hoắc Thư Đình trả lời, tiếp: "Em hôn mê hơn một tháng đấy."
"Cái gì! Em ngủ lâu như ?!" Hoắc Thư Đình kinh ngạc định bật dậy, nhưng vì cơ thể rệu rã còn chút sức lực, mới nhổm lên ngã ập xuống giường.
Cố Xu Hoa vội vàng đưa tay đỡ lấy con gái: "Đình Đình, con đừng lộn xộn, lâu như thì gì còn sức. Con ngoan ngoãn yên đó, bác sĩ tới ngay thôi."
Hoắc Thư Đình dậy nhưng lực bất tòng tâm, đành xuống với vẻ mặt đầy cam lòng.
Rất nhanh đó, bác sĩ mặt. Thấy Hoắc Thư Đình tỉnh , trong phòng vui mừng khôn xiết thở phào nhẹ nhõm.
Đường đường là thiên kim tiểu thư nhà họ Hoắc hôn mê rõ nguyên nhân, viện lâu như mà mãi tìm bệnh, áp lực đè nặng lên đội ngũ bác sĩ là cực lớn. Dù thì hàng năm nhà họ Hoắc đều tài trợ những khoản tiền khổng lồ để bệnh viện mua sắm thiết y tế tiên tiến. Hơn nữa, vài tòa nhà nội trú của bệnh viện cũng là do nhà họ Hoắc bỏ vốn xây dựng. Nhà họ Hoắc chính là "nhà tài trợ vàng" bệnh viện .
Bác sĩ lập tức sắp xếp kiểm tra diện cho Hoắc Thư Đình. Kết quả cho thấy các chỉ cơ thể của cô bé đều hồi phục rõ rệt, ngoại trừ việc suy dinh dưỡng nhẹ thì chỉ khác đều đạt chuẩn.
Mới ba ngày , bọn họ còn kiểm tra cho cô bé. Khi đó, các chỉ cơ thể của Hoắc Thư Đình tới hơn mười hạng mục báo động đỏ, thuộc dạng suy kiệt nghiêm trọng.
Nhìn mấy tờ kết quả kiểm tra mới nhất tay, bác sĩ điều trị chính vô cùng kinh ngạc: "Hoắc phu nhân, Hoắc , sức khỏe của tiểu thư Thư Đình gì đáng ngại, chỉ là suy dinh dưỡng một chút, khi xuất viện tẩm bổ đàng hoàng là ."