"Tìm tác giả gốc?" Thẩm Lâm ngẩn , nhanh chóng bò dậy từ đất, " mà, tìm ở ? tác giả gốc là ai, cũng đó ở cả."
Khương Nguyễn Nịnh: "Bây giờ ngoài, lên tầng gõ cửa nhà phía nhà ."
Thẩm Lâm ngẩn , đó từ từ mở to mắt, kinh ngạc : "Tầng nhà ? 1703? Đại sư, ý cô là tác giả gốc sống ngay tầng nhà ?!!"
[Oa, trùng hợp đến thế chứ, là hàng xóm tầng ?]
[Anh bạn nhanh chân lên nào, xem tác giả gốc trông như thế nào!]
Thẩm Lâm cũng tò mò, hàng xóm sống ở tầng nhà rốt cuộc trông , là nam nữ.
Nói thật.
Cậu vẫn luôn tưởng tầng ở.
Bình thường bao giờ thấy bất kỳ tiếng động nào từ tầng cả.
Rất nhanh, Thẩm Lâm lên đến tầng .
Từ phòng livestream, thể thấy đang một cánh cửa chống trộm màu đỏ sẫm, cửa treo biển nhà, bên ghi [1703].
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Thẩm Lâm hít sâu một , đưa tay gõ cửa.
"Cơm hộp cứ treo ở tay nắm cửa là , cảm ơn." Từ bên trong vọng giọng của một cô gái, vẻ trẻ tuổi, giọng khàn.
"Chào cô, là hàng xóm tầng 1603." Thẩm Lâm gõ cửa thêm nữa, " chút việc tìm cô, phiền cô mở cửa giúp."
Trong phòng vang lên tiếng bước chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-126-da-bi-phan-phe.html.]
Một lát , cửa chống trộm mở .
Một cô gái dáng nhỏ nhắn, sắc mặt tái nhợt tiều tụy xuất hiện ống kính.
Cô gái tóc tai bù xù, mặc bộ đồ ngủ hoạt hình, dụi mắt ngáp: "Anh chuyện gì?"
Thẩm Lâm há miệng, đang định thì điện thoại vang lên giọng của Khương Nguyễn Nịnh: "Bạch Tiểu Lâu, kịch bản 'Tân Nương Áo Đỏ' do cô sinh tà linh, khiến ít chơi gặp chuyện, chuyện chắc cô chứ."
Cô gái thấy lời cô , sắc mặt lập tức đổi, cúi đầu điện thoại trong tay Thẩm Lâm.
Khương Nguyễn Nịnh tiếp: "Là tác giả gốc, tuy chuyện chủ ý của cô, nhưng cô cũng trách nhiệm thể trốn tránh. Nếu nghĩ cách giải quyết vấn đề , gặp chuyện sẽ ngày càng nhiều."
"Và nhân quả cô gánh chịu cũng sẽ ngày càng lớn, cuối cùng, cô sẽ phản phệ nghiêm trọng."
Trong phòng, cô gái tên Bạch Tiểu Lâu ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Cô chằm chằm Khương Nguyễn Nịnh màn hình điện thoại một lúc, từ từ ngẩng đầu, Thẩm Lâm đang ở cửa, c.ắ.n chặt môi : " cô đang gì, Bạch Tiểu Lâu gì chứ, Tân Nương Áo Đỏ gì chứ, các tìm nhầm !"
Nói xong, cô định đóng cửa .
Thẩm Lâm cuống lên, đưa tay chặn cửa, cho cô đóng: "Cô chính là tác giả gốc đúng ! Kịch bản 'Tân Nương Áo Đỏ' của cô hại bạn bè gặp chuyện hết , cũng nữ quỷ ám đây ! Đại sư bảo chỉ cần cô xóa bản gốc mới giải quyết vấn đề, cô thể thấy c.h.ế.t mà cứu chứ!"
"Bạch Tiểu Lâu, nếu cô tiếp tục ngơ, quá một tháng nữa, cô cũng sẽ c.h.ế.t trong tay tà linh thôi." Giọng lạnh lùng của Khương Nguyễn Nịnh truyền từ điện thoại, "Hơn nữa, hiện tại cô bắt đầu phản phệ ."
"Chắc cô hiểu đang gì."
"Không c.h.ế.t thì nhất là hợp tác với ."
Sắc mặt cô gái trong nháy mắt trắng bệch còn giọt máu.
Thân hình gầy yếu của cô ngừng run rẩy, bỗng nhiên đưa hai tay ôm mặt, òa nức nở: " cố ý hại , chỉ mấy cái kịch bản kiếm chút tiền sinh hoạt phí thôi mà."