Mãi cho đến khi Hạ Thơ Vũ phẫu thuật xong, bác sĩ xác nhận qua cơn nguy kịch, Thẩm Lâm mới gọi điện cho Từ Thắng Kiệt.
Chuông điện thoại reo lâu nhưng Từ Thắng Kiệt vẫn bắt máy.
Thẩm Lâm dự cảm chẳng lành.
Cậu lập tức bắt taxi đến nhà Từ Thắng Kiệt.
Sau khi mâu thuẫn với bố , Từ Thắng Kiệt bỏ nhà .
Hắn thuê nhà sống một bên ngoài hơn nửa năm nay.
Thẩm Lâm đến cửa phòng trọ, gõ cửa, bên trong động tĩnh gì.
Cậu gõ mạnh thêm mấy cái, lớn tiếng gọi tên Từ Thắng Kiệt.
Lần , trong phòng tiếng động.
Lại là tiếng của Từ Thắng Kiệt.
Từ Thắng Kiệt to: "Tại đối xử với như , rốt cuộc sai điều gì? Các đều chê vô dụng, bảo là phế vật, là sâu mọt, bảo sống chỉ tổ tốn khí."
"Có chỉ khi c.h.ế.t , các mới lòng ?"
"Được, giờ c.h.ế.t đây!"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Dù c.h.ế.t thì cũng chẳng ai thương xót. Trong cái nhà , chỉ là thừa, c.h.ế.t đây, c.h.ế.t ngay bây giờ!"
Tiếng bỗng dưng im bặt.
Thẩm Lâm đập cửa dồn dập: "Từ Thắng Kiệt, mày thế! Mở cửa , đừng điều dại dột!"
Trong phòng, Từ Thắng Kiệt với đôi mắt đờ đẫn bước tới bên cửa sổ.
Hắn cứng đờ đưa tay mở toang cửa sổ.
Bên tai văng vẳng một giọng cứ thôi thúc : "Nhảy xuống , nhảy xuống là mày sẽ giải thoát . Nhảy xuống mày sẽ còn đau khổ nữa."
"Nhảy , đừng do dự nữa."
Trước mắt Từ Thắng Kiệt hiện lên hình ảnh bố .
Mẹ mặt lạnh tanh, đầy ghét bỏ, giọng lạnh lùng vô tình: "Mày còn do dự cái gì, mau c.h.ế.t , mày c.h.ế.t nhà mới bớt một thừa thãi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-124-lan-luot-gap-chuyen.html.]
Bố với ánh mắt cũng tràn đầy chán ghét: "Bọn tao em trai mày là đủ , mày , đừng bao giờ về nữa."
"Thấy , đến bố mày còn ghét bỏ mày, chán ghét mày, mày xem mày sống đời còn ý nghĩa gì nữa? Đừng do dự, nhảy xuống , mày sẽ sớm giải thoát thôi."
" ." Từ Thắng Kiệt mặt vô cảm gật đầu, "Tao sống cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa."
"Tao nên c.h.ế.t." Nói xong câu đó, Từ Thắng Kiệt trèo lên bệ cửa sổ.
Hắn bệ cửa sổ tầng 18, dang rộng hai tay, một chân bước ngoài.
Thẩm Lâm phá cửa xông , đập mắt là cảnh tượng kinh hoàng đó.
Cậu lao tới, ngay khoảnh khắc Từ Thắng Kiệt sắp nhảy xuống, ôm ngang hông , lôi ngược trở trong phòng.
Từ Thắng Kiệt liều mạng giãy giụa, thoát khỏi vòng tay .
Miệng ngừng gào thét: "Buông tao , để tao c.h.ế.t!"
Thẩm Lâm thấy trạng thái , sợ xảy chuyện nên đành đ.á.n.h ngất .
Sau đó, liên lạc với bố Từ Thắng Kiệt.
Sau Từ Thắng Kiệt đưa bệnh viện tâm thần, qua chẩn đoán của bác sĩ, rối loạn tâm thần.
Cần nhập viện điều trị.
Còn viện bao lâu thì vẫn là một ẩn .
Hai bạn liên tiếp gặp chuyện, trong lòng Thẩm Lâm hoảng loạn tột độ.
Trực giác mách bảo những t.a.i n.ạ.n đều liên quan đến kịch bản ma quái .
Cùng ngày hôm đó.
Tưởng Hàm và một bạn khác cũng lượt gặp chuyện.
Tưởng Hàm mắc một căn bệnh lạ, bỗng nhiên nôn mửa, sốt cao hôn mê, nhập viện mà vẫn tìm nguyên nhân.
Người bạn còn coi là may mắn nhất, chỉ trộm viếng nhà, mất một ít tài sản.
Năm , chỉ còn mỗi Thẩm Lâm là xảy chuyện gì.
Ngày hôm nay đối với Thẩm Lâm mà trôi qua trong nơm nớp lo sợ, giày vò vô cùng.
Cậu tai họa khi nào sẽ giáng xuống đầu .