Bạch tuộc giãy giụa mặt đất một lúc từ từ im bặt.
Thân hình khổng lồ thu nhỏ từng tấc một, thế mà biến thành một phụ nữ mặc sườn xám đỏ.
Người phụ nữ tóc đen môi đỏ, làn da trắng như tuyết, rạch hàng chục vết thương, m.á.u từ vết thương ngừng rỉ .
Chiếc sườn xám m.á.u nhuộm đỏ.
Cô thở mong manh, sắc mặt trắng bệch, trong miệng vẫn ngừng hộc máu, trông như sắp xong .
Gã đàn ông cơ bắp trừng to mắt: "Đù má! Con bạch tuộc quái là một con đàn bà!"
Một gã đàn ông cao gầy khác cũng trợn tròn mắt: "Anh em, nó trông như sắp c.h.ế.t . Con đàn bà đê tiện ăn thịt bao nhiêu như , chúng thể để nó c.h.ế.t dễ dàng thế , nếu thì quá hời cho nó!"
"!" Một gã đàn ông bụng phệ hói đầu khác giọng điệu hung dữ , "Ông đây suýt chút nữa thì c.h.ế.t trong tay nó, bây giờ là lúc chúng báo thù!"
Gã đàn ông cao gầy đề nghị: "Hay là cắt từng miếng thịt nó xuống nướng ăn? Thịt loại yêu quái ăn đại bổ!"
Gã đàn ông cơ bắp vung con d.a.o phay tay: "Các nhóm lửa, sẽ cắt thịt!"
Nói , con d.a.o phay trong tay gã c.h.é.m xuống con bạch tuộc.
Khương Nguyễn Nịnh xách Hoắc Thư Đình bay xuống từ mái nhà tầng 4, đồng thời, đầu ngón tay b.ắ.n một tia bạch quang, đ.á.n.h tay gã đàn ông.
Gã đàn ông cơ bắp kêu đau một tiếng, con d.a.o phay rơi xuống đất.
Hai gã đàn ông còn thấy Khương Nguyễn Nịnh và Hoắc Thư Đình từ trời rơi xuống, thoạt đầu sững sờ, đó về phía hai .
"Các cô cũng là chơi ? Sao giờ từng gặp?" Gã đàn ông cao gầy liếc nhanh Khương Nguyễn Nịnh bằng đôi mắt híp tịt, Hoắc Thư Đình bên cạnh cô, nheo mắt đầy vẻ dâm tà.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Hai con bé trông ngon lành phết.
Đợi xử lý xong con bạch tuộc quái , khi ngoài, nhất định bắt chúng nó sướng một trận .
Khương Nguyễn Nịnh lạnh lùng mấy đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-100-trung-phat-dung-toi.html.]
Linh hồn vùng đất đều là linh hồn từ thế giới thực.
Linh hồn con chia thành nhiều màu sắc.
Người bình thường linh hồn màu trắng.
Còn kẻ cực ác, linh hồn màu xám đen.
Màu càng đen chứng tỏ kẻ đó càng hung ác.
Ba gã đàn ông mặt cô lúc , linh hồn đều màu đen đậm đặc cực kỳ, điều chứng tỏ mấy kẻ đều là đồ tể cùng hung cực ác, hơn nữa tay mỗi tên đều dính vài mạng .
Khương Nguyễn Nịnh gì, ngón tay cô vung lên trong hư , một thanh kiếm vàng rực bay từ cơ thể phụ nữ, đó ánh mắt kinh hoàng của mấy gã đàn ông, thanh kiếm c.h.é.m xuống đầu bọn họ.
Mấy đó chỉ kịp hét t.h.ả.m một tiếng.
Giây tiếp theo, cơ thể bọn họ hóa thành những mảnh vụn đen lưỡi kiếm, tan biến .
Hoắc Thư Đình đến trợn mắt há hốc mồm, mặt cắt còn giọt máu.
Cô bé kinh ngạc đầu: "Tỷ tỷ, tại chị g.i.ế.c họ?"
Thanh kiếm vàng bay một vòng trở về tay Khương Nguyễn Nịnh, cô lấy một tờ khăn giấy trong túi , nhẹ nhàng lau sạch vết m.á.u mũi kiếm.
Cô thản nhiên : "Bọn họ đều là tội phạm g.i.ế.c , c.h.ế.t ở đây cũng là trừng phạt đúng tội."
" , bọn chúng... bọn chúng đáng c.h.ế.t!" Người phụ nữ mặt đất khó nhọc đầu , hộc một ngụm m.á.u yếu ớt , "Đại... đại sư, đừng g.i.ế.c ."
"... ăn là kẻ cùng hung cực ác."
" từng hại một nào."
"Những kẻ đó, bọn chúng vốn dĩ đáng c.h.ế.t! Chỗ của chỉ nhận những linh hồn dơ bẩn, bọn chúng đến đây chứng tỏ bọn chúng là những kẻ đáng c.h.ế.t!"
"Ngươi bậy!" Hoắc Thư Đình cậy Khương Nguyễn Nịnh ở bên, chỗ dựa nên chỉ phụ nữ hung hăng phản bác, " là , từng chuyện , thế mà ngươi vẫn ăn thịt !"