Kinh Doanh Siêu Thị, Nhưng Lại Là Nhà Cung Cấp Vạn Giới - Chương 23: Vị diện cổ đại - Đào Nguyên 23
Cập nhật lúc: 2025-12-27 09:15:19
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lo lắng đám binh lính đóng chân núi sẽ nhiễu loạn dân chúng, Chiêu Trường Nhạn dứt khoát đưa tất cả bọn họ lên núi.
Khi lên đến nơi thì trời sáng rõ.
Tầng hai của siêu thị nhỏ cũng lên đèn, nhưng cửa hàng vẫn mở cửa kinh doanh.
Chiêu Trường Nhạn lên tiếng: “Động phủ mở cửa giờ giấc, hiện tại vẫn đến lúc, chúng cứ ở đây chờ một lát.”
Cung Quỳnh Tiên vội vàng quan sát tòa “thần tiên động phủ” , bỏ sót một chi tiết nào.
*
Trong căn phòng tự xây, Chu Lê thông qua camera giám sát thấy Chiêu Trường Nhạn.
Cô lẩm bẩm: “Hóa là vị tiểu Huyện quân trở .”
Nhìn những binh lính mặc giáp trụ, xếp hàng chỉnh tề bên , trong đầu cô bỗng hiện lên câu thoại sặc mùi kịch tính: “Kỳ hạn ba năm đến, cung thỉnh Huyện quân quy vị.”
Điều khiến cô chú ý hơn cả là phụ nữ cạnh Chiêu Trường Nhạn.
Người mặc bào tím cổ tròn, thắt lưng nạm vàng, bên hông treo túi gấm, qua là trong triều đình.
“Áo tím , chắc là quan lớn .” Chu Lê phân tích.
Bên ngoài siêu thị, chờ đợi chút mất kiên nhẫn, nhưng cả Cung Quỳnh Tiên và Chiêu Trường Nhạn đều nghiêm chỉnh, bọn họ dám tùy tiện xuống nghỉ ngơi.
Trong đoàn một tên nội thị, khẽ đề nghị Cung Quỳnh Tiên gõ cửa.
Cung Quỳnh Tiên cũng chút d.a.o động, nhưng cuối cùng nàng vẫn quyết định án binh bất động.
Dù khó chịu vì chậm trễ như thế , nhưng khi thăm dò rõ lai lịch đối phương, nàng sẽ hành động thiếu suy nghĩ.
Cung Quỳnh Tiên cung nhiều năm, chính là nhờ bản lĩnh khéo léo, đưa đẩy mới leo lên vị trí ngày hôm nay. Nếu cần thiết, nàng tuyệt đối sẽ mặt đóng vai ác.
Vì thế, tiếp tục đợi thêm một lúc lâu.
Chu Lê chậm rãi ăn xong bữa sáng mới thong thả xuống lầu chuẩn mở cửa.
Khi ánh đèn bên trong sáng rực lên, Chiêu Trường Nhạn – đang vã mồ hôi hột vì thời tiết nóng bức – cuối cùng cũng trút gánh nặng trong lòng.
Nàng với Cung Quỳnh Tiên: “Đèn sáng , chứng tỏ Thần nữ xuất quan để xử lý việc trần thế. Mời Hầu trung theo trong, những còn cứ chờ ở bên ngoài là .”
Cung Quỳnh Tiên gật đầu đồng ý.
Vừa bước cửa, Chiêu Trường Nhạn liền hành lễ với Chu Lê: “Tiểu chủ quán, về .”
Cung Quỳnh Tiên hề ngạc nhiên cách xưng hô , bởi Chiêu Trường Nhạn với nàng rằng Thần nữ nhập gia tùy tục, dùng việc buôn bán để cứu giúp chúng sinh, nên thích gọi là “tiểu chủ quán”.
Chu Lê lên tiếng: “Xem , cô mang đến cho một vị khách hàng lớn .”
Chiêu Trường Nhạn định gì đó nhưng ngại Cung Quỳnh Tiên ở bên nên thể mở lời.
Thực tế, nàng hề báo với Chu Lê tự ý mượn danh nghĩa siêu thị để thu hút sự chú ý của Hoàng đế Đại Việt. Đối với bậc bề mà , đây là hành động vô cùng mạo phạm và bất kính.
Nàng đang biến siêu thị thành nấc thang để tiến tới ngai vàng quyền lực, điều mà bình thường khó lòng dung thứ. Điều khiến nàng cảm thấy khá lo sợ.
Tuy nhiên, với Chu Lê, sống đời thì ai cũng khó tránh khỏi việc lợi dụng. Nếu chuyện gì cũng so đo, chấp nhặt thì khổ sở chính là bản .
Cô và Chiêu Trường Nhạn vốn chẳng tình cảm sâu đậm gì, ngay từ đầu xác định rõ là quan hệ giữa chủ tiệm và khách hàng. Dù lợi dụng thì cũng chẳng coi là phản bội. Chỉ cần mang lợi ích thiết thực cho siêu thị, cô ngại lợi dụng một chút.
Chiêu Trường Nhạn giới thiệu: “Tiểu chủ quán, vị là Hầu trung Cung Quỳnh Tiên của Đại Việt, nàng phụng mệnh đến bái kiến ngài.”
Nói xong, nàng sang Cung Quỳnh Tiên, ám chỉ nàng mau hành lễ.
Từ lúc bước siêu thị, đôi mắt Cung Quỳnh Tiên cứ chằm chằm Chu Lê để đ.á.n.h giá. Nàng thật khó hình dung “Thần nữ” là một cô gái trẻ tuổi đến .
đối phương quả thực khí chất: gương mặt mộc chút phấn son nhưng cực kỳ xinh , làn da trắng nõn mịn màng, tỏa mùi hương thanh khiết khác hẳn với Chiêu Trường Nhạn.
Cũng may Chu Lê suy nghĩ của Cung Quỳnh Tiên, nếu cô sẽ bảo nàng rằng đây chỉ là thần thái của một cô gái 22 tuổi chế độ ăn ngủ điều độ và cuộc sống lo âu mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-thi-nhung-lai-la-nha-cung-cap-van-gioi/chuong-23-vi-dien-co-dai-dao-nguyen-23.html.]
Cung Quỳnh Tiên cảm thấy điểm duy nhất giống “Thần nữ” ở Chu Lê chính là cô thiếu vẻ thần thánh, trái thêm vài phần nhân tính. Tất nhiên, nàng đang so sánh với những nữ phù thủy như Phàn Ngọc Tiên. là cùng hội cùng thuyền, nàng thừa Phàn Ngọc Tiên chỉ là kẻ giả mạo.
Vì , khi Chiêu Trường Nhạn giới thiệu, nàng liền thuận thế hành lễ lên tiếng thăm dò: “Không khi tiểu chủ quán còn ở tiên giới, tôn hiệu là gì?”
Chu Lê: “...”
Cô mà ! Cái danh xưng Thần nữ đó đều do Chiêu Trường Nhạn tự bịa cả.
cái hố cũng là do lúc cô tự đào cho , chẳng trách Chiêu Trường Nhạn .
Chu Lê trả lời mà sang hỏi Chiêu Trường Nhạn: “Cô mua gì ? Tối nay đúng giờ Tý sẽ rời , lẽ sẽ muộn hơn một chút.”
Thời gian ở siêu thị tại vị diện sẽ ngưng đọng khi cô rời , nhưng khi cô trở về thế giới hiện thực thì dòng thời gian ở hai bên là tương đương. Ví dụ cô mất năm ngày ở hiện thực để nhập hàng thì đối với ở đây, cô cũng biến mất năm ngày. Sắp tới cô còn định vị diện thứ hai, dù ở bên đó thời gian cũng ngưng đọng nhưng khi về hiện thực để bổ sung hàng hóa chắc chắn sẽ tốn thêm thời gian. Tính khi đây, lẽ mười ngày trôi qua.
...
Cung Quỳnh Tiên lâu ai ngó lơ như . Trong khoảnh khắc đó, đáy lòng nàng dâng lên một luồng sát ý mãnh liệt.
Tên nội thị nàng còn mất bình tĩnh hơn, rít lên quát Chu Lê: “Lớn mật! Dám bất kính với Cung Hầu trung!”
Đám binh lính bên ngoài thấy động tĩnh liền lập tức bao vây lấy siêu thị. Không khí bỗng chốc trở nên cực kỳ căng thẳng.
Chiêu Trường Nhạn vội vàng can ngăn: “Đừng vô lễ với Thần nữ!”
Tên nội thị mỉa mai: “Thần nữ cái gì chứ? Ta thấy đây chỉ là kẻ l.ừ.a đ.ả.o mà ngươi tìm về để múa rìu qua mắt Bệ hạ thôi!”
Phàn Ngọc Tiên vốn là quân bài do Thiệu Thần Xu sắp đặt, cũng là con rối để đám hoạn quan bọn họ thao túng Hoàng đế. Bọn họ quá rành chiêu trò bịa đặt phận thần tiên, nên cho rằng Chu Lê và cái siêu thị cũng là do Chiêu Trường Nhạn dựng lên để thực hiện dã tâm.
Còn về mấy thứ như đèn trời, b.út thần, thiên thư đồng hồ , chỉ cần bắt ở đây, lo gì tìm bí mật?
Chiêu Trường Nhạn lập tức với Chu Lê: “Tiểu chủ quán, bọn họ lệnh của .”
Nàng sợ liên lụy nên vội vàng phủi sạch trách nhiệm. Đồng thời, trong đầu nàng cũng đang tính toán: Chờ khi về đến phủ Hưng Vương, nàng sẽ tâu với Hoàng đế rằng chính bọn họ mạo phạm Thần nữ nên mới xua đuổi. Như , Hoàng đế sẽ chỉ tin tưởng giao việc tiếp xúc với Thần nữ cho một nàng.
Thấy thái độ của Chiêu Trường Nhạn, Cung Quỳnh Tiên dám manh động. Thông thường, nếu hai là đồng bọn cùng l.ừ.a đ.ả.o thì lúc Chiêu Trường Nhạn mặt bảo vệ “Thần nữ” và đưa bằng chứng thuyết phục. Đằng nàng nhanh ch.óng phủi sạch quan hệ, chọn về phía Thần nữ.
Điều chứng tỏ trong lòng Chiêu Trường Nhạn, Thần nữ còn quan trọng hơn cả quyền thế. Nếu vì quyền thế, thì việc gì tốn công bịa một vị Thần nữ như ?
Cung Quỳnh Tiên lập tức quát tên nội thị: “Đồ mắt, còn mau lui xuống!”
Tên nội thị mắng vô cớ, lòng đầy uất ức nhưng dám cãi lệnh Cung Quỳnh Tiên, đành rời khỏi siêu thị. Tuy nhiên, binh lính bên ngoài vẫn tản mà vẫn bao vây c.h.ặ.t chẽ.
Cung Quỳnh Tiên đấu tranh tư tưởng một hồi hạ tạ với Chu Lê. Nàng cũng nhận về mà đổ hết lên đầu tên nội thị .
Chu Lê chẳng quan tâm đến mấy trò lắt léo , nhưng bọn họ chắn cửa ảnh hưởng đến việc ăn của cô là .
Cô lạnh lùng : “Đám đây dám bao vây chỗ của , giờ đều thể tự lo cho bản nữa .”
Cô đang ám chỉ đám giặc cỏ. Vì kích hoạt cơ chế phòng hộ của siêu thị nên bọn chúng trừng phạt nặng nề. Do thiếu oxy trong bốn phút, não bộ của chúng tổn thương nhẹ, dẫn đến các di chứng như mất tập trung, chân tay bủn rủn, vững và năng lộn xộn.
Chiêu Trường Nhạn tuy tận mắt thấy đám giặc cỏ phạt, nhưng chuyện nhóm Trần Tam trừng trị thì nàng rõ. Mà nhóm Trần Tam đến nay vẫn tàn phế, chứng tỏ lầm của đám giặc cỏ nghiêm trọng hơn nhiều.
Nghĩ thông suốt vấn đề, Chiêu Trường Nhạn liền với Cung Quỳnh Tiên: “Bảo của ngươi rút , tiểu chủ quán thích kiểu phô trương .”
Cung Quỳnh Tiên Chu Lê, rõ ràng cảm nhận cô đang vui. Chần chừ một giây, cuối cùng nàng cũng lệnh cho đám binh lính lùi trăm mét.
Tên nội thị yên tâm nên vẫn để vài canh ở cửa để bảo vệ Cung Quỳnh Tiên.
Người dân núi thấy đám lính rút thì chút tiếc nuối: “Sao rút nhỉ?”
Bọn họ còn đang mong chờ xem đám lính dẫm vết xe đổ của bọn giặc cỏ cơ mà!
Tất nhiên, những lời họ chỉ dám nghĩ trong đầu. vẻ giễu cợt và ác ý trong mắt họ thể giấu nổi. Cung Quỳnh Tiên chợt nhận , nếu lúc nãy nàng kịp thời cho rút lui, lẽ một chuyện gì đó tồi tệ xảy , đúng như mong đợi của đám dân lưu vong .
Lập trường của dân lưu vong luôn đối lập với quan phủ. Thấy của triều đình gặp họa, họ đương nhiên là vui mừng.
Tâm trạng Cung Quỳnh Tiên bỗng trở nên vô cùng nặng nề. Lai lịch và năng lực của vị Thần nữ , lẽ thực sự thể dùng hai chữ “lừa đảo” để định nghĩa .