"Xin chào, xin chào,  nãy là do    mắt,  nhận  sự cao quý của ngài." Tô Hà nặn  một nụ  khó coi.
Quạ ba chân bay xuống bàn, cúi đầu  cô từ  cao: "Nói , cô    gì?"
Tô Hà chớp chớp mắt, Quạ ba chân giống như cây đèn thần của Aladdin ? Có thể thực hiện điều ước của cô ? Cô  dám  bừa, ngơ ngác phát  một tiếng "Hả?"
Quạ ba chân liếc mắt, , một con quạ  liếc mắt. Nó dường như  thể chịu đựng nổi sự ngu ngốc của Tô Hà mà : "Ta  liên kết với hệ thống,  cần tăng cấp nhanh chóng, cô hiểu chứ!"
DTV
"Oh oh, hiểu , hiểu ." Tô Hà gật đầu lia lịa, trái tim vốn nhảy vọt lên giờ cũng  bình tĩnh trở .
Quạ ba chân  ký kết với hệ thống, nó cũng  hệ thống kiểm soát. Sau khi  Quạ ba chân  thể nổi giận g.i.ế.c cô, lòng can đảm của Tô Hà lớn hơn một chút. Cô hỏi : "Thưa Quạ ba chân đại nhân, ngài  kế hoạch gì ?"
Quạ ba chân  vẻ  mệt, nó chuyển sang   chân khác  bàn, giọng  đầy kiêu ngạo: "Ta  lên hạng 3 ,  sẽ  tìm các  trai của ."
Nhắc đến những   của , lửa giận trong lòng Quạ ba chân bùng lên.
Khiến cho nhiệt độ trong phòng cũng  ngừng tăng lên.
Chúng vô tội và  Hậu Nghệ b.ắ.n chết, mất  sinh mạng của . Sau khi chết, chúng chìm  bóng tối vô tận. Ý thức của Quạ ba chân dần mờ nhạt, khi gần như quên mất  là ai, một luồng sáng bất ngờ hút lấy nó.
Quạ ba chân  qua    bàn, , nó    chọn.
Nó là con út, với ý thức yếu ớt nhất, nó gần như  bóng tối nuốt chửng.
Khi nó gần tan biến, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng từ từ đẩy nó  luồng sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-96.html.]
Là các  trai của nó!
Chính các  của nó  để nó trở thành thẻ bài kỳ diệu và đến thế giới .
Trong suốt những ngày tháng tĩnh lặng vô tận, nó  mất  nhiều ký ức, chỉ còn giữ  cảm giác ấm áp đó.
Nó nhất định  cứu các  trai của !
Nhiệt độ trong phòng dần tăng cao, như thể biến thành một lò hấp nhỏ. Những giọt mồ hôi từ trán Tô Hà lăn xuống.
Dù cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng, nhưng lớp vải   trở thành một gánh nặng, dính chặt  cơ thể cô.
Tô Hà thường xuyên  dùng tay để lau mồ hôi, nhưng mồ hôi dường như  bao giờ ngừng tuôn , như những dòng suối nhỏ chảy xuống khuôn mặt cô.
Cô vội vàng chuyển chủ đề: "Quạ ba chân đại nhân, nếu ngài  lên cấp, ngài  kiếm  điểm đánh giá tích cực. Nghĩa là khách đến nhà nghỉ  hài lòng với ngài thì mới  thể cho điểm đánh giá . À, đại nhân ơi, ngài  thể giảm nhiệt độ xuống một chút  ,  nóng quá ."
"Con  thật vô dụng!" Quạ ba chân lườm Tô Hà đang mồ hôi nhễ nhại, ánh mắt đầy khinh miệt, nhưng ánh sáng đỏ xung quanh nó cũng dần mờ , nó  khiến căn phòng tiếp tục nóng lên nữa.
Quạ ba chân ngẩng đầu lên, tự hào  thẳng, khoe  vẻ ngoài  hảo của , nó khẽ vỗ cánh: "Ta  một kế hoạch tuyệt vời. Đợi đến đêm,  sẽ hóa  thành mặt trời, chiếu sáng cả nhà nghỉ của cô. Con  các cô    thích mặt trời , chỉ những ai ở trong nhà nghỉ của cô mới  thể tận hưởng ánh nắng  ban đêm,  thì   lo   điểm đánh giá."
Con Quạ ba chân nhảy lên bàn hai cái, nó lắc đầu,  bổ sung: "Không,   ăn mặt trời hiện tại  . Như , thế giới  sẽ chỉ còn   - mặt trời duy nhất. Chỉ những khách nghỉ tại nhà trọ và đánh giá  mới  thể tận hưởng ánh sáng mặt trời!"
Tô Hà  xong mà há hốc miệng, cô choáng váng.
Ồ , trong luật hình sự dường như   điều khoản nào cấm tư hữu hóa mặt trời nhỉ...