Căn phòng  dường như trở thành một nơi trú ẩn yên tĩnh, mang đến cho tâm hồn sự bình yên và thoải mái, để con   thể đắm chìm  đó, tận hưởng sự tĩnh lặng tuyệt  .
Thịnh Kim Triều ngẩn ngơ, đắm chìm trong sự tuyệt vời của khoảnh khắc đó.
Không  từ lúc nào,   sự tĩnh lặng  thu hút, vô thức bước đến bàn, cầm bút lông lên.
Khi dừng bút, Thịnh Kim Triều mới nhận     một bài  chỉnh,  thở phào nhẹ nhõm.
"Đây, đây là chữ   ? Được ,  thể nộp bài cho ông nội !" Ban đầu Thịnh Kim Triều  chút khó tin, nhưng ngay  đó là sự vui sướng tột cùng,  vốn nghĩ   luyện tập thêm  lâu nữa!
Giờ thì   thể thức cả đêm chơi Dota  !
Thịnh Kim Triều cảm thấy Nhà nghỉ Hà Diệp như một nơi ẩn náu thần tiên của  .
Mang theo niềm vui sướng, Thịnh Kim Triều bước  quầy lễ tân để trả phòng: "Cảm ơn thầy Thôi  chỉ dạy!"
"Thầy Thôi, thầy yên tâm, dù  nộp bài xong, em vẫn sẽ tiếp tục xem livestream của thầy!" Thịnh Kim Triều  đầy chân thành.
Thôi Phụng Nhất thấy học trò của    thu hoạch như  cũng mừng cho  ,    điểm đánh giá tích cực tăng lên, ông càng cảm thấy việc livestream  thật sự  thú vị.
Làm xong bài tập, Thịnh Kim Triều ngẩng cao đầu bước  nhà.
Ông nội  - Thịnh Thế  đến độ tuổi an nhàn nghỉ ngơi, nhưng ông còn giữ kỷ luật bản  hơn Thịnh Kim Triều nhiều. Mỗi sáng ông đều dậy sớm để tập một bài Bát đoạn cẩm,  đó ông dành thời gian để luyện tập thư pháp bằng cách chép  các tác phẩm thư pháp nổi tiếng.
Bất kỳ việc gì nếu  tiến thì sẽ lùi, là Chủ tịch Hiệp hội Thư Họa, chữ  của Thịnh Thế   bẩm sinh  , mà là kết quả của quá trình luyện tập  ngừng qua từng ngày.
Vừa  xong một bài mẫu, Thịnh Thế  thấy Thịnh Kim Triều lảo đảo bước  với dáng điệu lộn xộn, cơn giận lập tức bốc lên."Tối qua cháu    quậy phá? Giờ  mới về?"
  , Thịnh Kim Triều  còn sợ khuôn mặt đen sì của ông nữa,  tỏ  tự tin, đầy tự hào lấy bài  từ trong túi : "Ông ơi, cháu   thành nhiệm vụ ông giao . Ông xem thử thế nào, cháu chắc chắn sẽ qua  vòng đấu nghiệp dư của cuộc thi thư pháp!"
Thịnh Thế   khuôn mặt lấm lem dầu mỡ của , tức giận  mắng mỏ, nhưng khi  thấy  cháu trai  vẻ  ngốc nhưng là cháu đích tôn duy nhất của , ông quyết định  qua tác phẩm .
Nét bút chặt chẽ nhưng  phô trương, dù bút ý còn non nớt, nhưng cũng  thể hiện  phong cách cá nhân độc đáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-66.html.]
So với dự đoán của ông thì  hơn nhiều.
Thịnh Thế cũng  keo kiệt lời khen: "Ừm,  tệ." Ông nghĩ, dù thằng cháu    ngốc nghếch, EQ thấp, chẳng giỏi giang gì, nhưng ít nhất nó vẫn   lời, giao cho nó bài tập cũng  gian lận  lười biếng.
"Lần  cháu  cố gắng , thư pháp cần  rèn luyện nhiều." Thịnh Thế .
Thịnh Kim Triều  giấu nổi điều gì: "Ông ơi,   cháu  tìm  một thầy giáo , nhờ thầy chỉ dạy cháu mới   như ."
Thịnh Thế   gì thêm.
Thấy ông nội  vẻ  tin, Thịnh Kim Triều vội rút điện thoại  chứng minh: "Trước đây ông cứ bảo cháu chơi điện thoại là phí thời gian, nhưng   cháu lên mạng để học mà. Cháu  tìm  thầy   mạng!"
Thịnh Kim Triều bật video: "Thầy Thôi   bụng, hôm qua cháu còn đến gặp thầy nhờ chỉ dẫn."
Thấy cháu trai cố gắng chứng minh, Thịnh Thế đành nhận lấy điện thoại xem thử. Ban đầu ông chỉ  thoáng qua, nhưng khi thấy chữ mà Thôi Phụng Nhất , ông   yên  nữa.
DTV
"Cái gì! Đây là thầy mà cháu tìm  mạng ?" Thịnh Thế  kiềm  niềm vui sướng, nét chữ   phong thái của bậc đại gia!
"Mau, mau đưa ông  gặp thầy của cháu." Nói xong, Thịnh Thế lập tức  khỏi nhà.
Thịnh Kim Triều ngơ ngác: "Ông, ông, ông   đấy? Đợi cháu với! Đi từ từ thôi ông ơi. Xe, chúng   xe chứ!"
Xe lao nhanh như bay, khi đến cửa Nhà nghỉ Hà Diệp, Thịnh Thế  kịp đợi xe dừng hẳn  vội vàng chạy  trong: "Thầy Thôi  ?"
Thịnh Kim Triều chạy theo ,  thấy ông nội liền bổ sung thêm: "Thầy Thôi Phụng Nhất  ở đây ?"
Lần  Hồng Liên đang trực quầy lễ tân. Bánh ngọt buổi sáng  bán hết, Tô Hà và Thôi Phụng Nhất  việc  ngoài, nên để cô   ở quầy lễ tân đón khách.
"Thầy Thôi  ngoài phát tờ rơi ." Hồng Liên đáp với giọng trong trẻo.
"Tờ rơi? Tờ rơi gì?" Thịnh Thế đau lòng,   thể để một bậc thầy thư pháp  phát tờ rơi chứ. Ông ôm một chút hy vọng,  thể đó là tờ rơi về thư pháp chăng?
Hồng Liên  hiểu vì  ông cụ   kích động như , cô thật thà trả lời: "Hôm nay là Hội chợ quốc tế về nội thất, thầy Thôi và bà chủ  đó quảng cáo giường của nhà nghỉ chúng ."
Thịnh Thế choáng váng, mắt ông tối sầm .