Khi Thịnh Kim Triều đến Nhà nghỉ Hà Diệp, ở quầy lễ tân chỉ  Thôi Phụng Nhất  trực.
Hồng Liên đang ở trong bếp, Tô Hà   cửa cửa hàng tạp hóa mời khách mua bánh, và chị Trương lao công cũng đang đẩy xe dọn vệ sinh khắp nơi.
Buổi sáng còn khá vắng, Thôi Phụng Nhất đang  tại quầy, chăm chú soạn thảo giáo án. Sau khi livestream tối qua kết thúc, ông  dành thời gian tự đánh giá  và nhận   nhiều chỗ trong bài giảng  thể cải tiến.
"Thầy Thôi   ạ?" Thịnh Kim Triều ngó đầu ,  lúng túng hỏi.
Thôi Phụng Nhất ngẩng đầu lên, ngạc nhiên hỏi : "Cậu là... ?"
Thấy  phản hồi, Thịnh Kim Triều lập tức nắm lấy cơ hội, nở nụ  rộng rãi: "Thầy Thôi, em là Thịnh Kim Triều. Thầy cứ gọi em là Tiểu Thịnh. Hôm qua em xem livestream của thầy và đến đây để xin thầy chỉ giáo ạ."
Thôi Phụng Nhất  ngờ chỉ  một buổi livestream, hôm     đến tận nơi tìm ông. Điều   ông càng ngạc nhiên về sự phát triển của mạng xã hội.
Thấy Thịnh Kim Triều cứ chằm chằm   tờ giấy  chữ  bàn, Thôi Phụng Nhất lặng lẽ lùi  để   rõ hơn.
Thịnh Kim Triều  hề do dự, nhanh chóng   vị trí quan sát, thậm chí còn giúp Thôi Phụng Nhất giữ chặt tờ giấy.
"Wow— Nét bút  thật điêu luyện!"
"Trời ơi— Sao mà thanh thoát thế!"
"Quá tuyệt vời, thầy Thôi  chữ   hồn!"
Miệng của Thịnh Kim Triều  ngừng thốt lên những lời tán dương, khiến cho dù là  trầm tĩnh như Thôi Phụng Nhất cũng cảm thấy  ồn ào.
Nhìn lướt qua Thịnh Kim Triều,  đang há hốc miệng sẵn sàng phát  những tiếng cảm thán, Thôi Phụng Nhất quyết định đặt bút xuống và hỏi: "Cậu  thắc mắc gì cần giải đáp ?"
Nghe , Thịnh Kim Triều vui mừng khôn xiết,  lập tức lấy  một xấp giấy từ trong ba lô, chính là những chữ mà    hôm qua.
Tờ giấy vẫn còn dấu vết mực tươi,  Thịnh Kim Triều lựa chọn kỹ lưỡng, mỗi tờ đều  những nét bút mà  tự thấy ưng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-63.html.]
Cậu nhẹ nhàng mở từng trang chữ , như thể đang mở một cuộn tranh quý giá. Nét chữ  giấy tràn đầy tình yêu và tâm huyết của  dành cho con chữ. Mỗi một chữ đều chứa đựng sự suy tư của , thể hiện rõ khả năng điều khiển mực, giấy và bút lông của .
Nhìn  tác phẩm của , Thịnh Kim Triều cảm thấy tự hào nhưng cũng nhận  những khuyết điểm rõ rệt trong ánh sáng ban ngày. Một vài chữ dường như lạc lõng và   định.
Ngước lên,  trông chờ  sự chỉ bảo và lời khuyên của Thôi Phụng Nhất, hy vọng sẽ tìm thấy con đường để cải thiện kỹ năng của .
Thôi Phụng Nhất xem qua một vài tác phẩm của ,  dùng bút khoanh tròn và giải thích: "Ở đây cấu trúc  yếu, còn chỗ  cần gia tăng lực bút."
Để Thịnh Kim Triều dễ hiểu hơn, Thôi Phụng Nhất nhúng mực và  một ví dụ ngay bên cạnh.
"Em cảm ơn thầy nhiều!" Thịnh Kim Triều cảm thấy  thứ như bừng sáng.
Ngay lúc  chuẩn  hỏi thêm, thì từ cầu thang  một cặp đôi đang kéo vali xuống. Thịnh Kim Triều hiểu ý, nhanh chóng  qua một bên để nhường chỗ.
"Trả phòng." Cặp đôi  trông  vui vẻ,  là  họ   một giấc ngủ ngon.
Thôi Phụng Nhất cất bút và hỏi: "Xin hỏi quý khách cảm thấy nhà nghỉ của chúng  thế nào?"
Cặp đôi  ngại ngần khen ngợi: "Phòng  ! Giường thì thoải mái vô cùng, và bữa sáng với cháo thì cực kỳ ngon. Ban đầu chúng  còn nghĩ bữa sáng quá đơn giản, nhưng  ngờ món cháo  khiến chúng     thuyết phục."
"Rất mong     đón tiếp quý khách!" Thôi Phụng Nhất  lời tạm biệt,  đó  sang  Thịnh Kim Triều như  tiếp tục giải đáp, nhưng  lúc điện thoại ở quầy lễ tân reo lên. Ông chỉ đành gửi  một cái  xin .
DTV
"Nhà nghỉ Hà Diệp xin ."
"Vâng, phiếu mua từ livestream  thể sử dụng .  , giường của nhà nghỉ  thoải mái, quý khách  thể đến trải nghiệm. Nếu , quý khách cũng  thể đặt phòng   ứng dụng của chúng ."
"Vâng, giường   thể giảm giá thêm nữa. Quý khách  thể xem đánh giá  ứng dụng, tất cả đều là phản hồi thực tế từ khách hàng của chúng ."
"Vâng, hôm nay và ngày mai chúng  vẫn còn phòng. Quý khách  đặt phòng cho ngày mai? Được,  sẽ giữ phòng cho quý khách."
Thôi Phụng Nhất nhập thông tin đặt phòng  máy tính.