kinh nghiệm của Mễ Ca ngay lập tức mất tác dụng, vì rạp chiếu phim  cảnh     ghế .
Đa    đều  chút e dè khi xem phim kinh dị, hơn nữa bộ phim   chiếu  lúc 9 giờ tối, thời điểm âm khí nặng nhất. Vì , lượng  đến xem bộ phim   nhiều. Thêm  đó, việc  ký  bản miễn trừ trách nhiệm  khi  xem  khiến  ít  từ bỏ. Kết quả là, nhóm mười mấy blogger  chiếm một nửa  khán giả trong rạp, đều là  quen, nên   cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Rạp chiếu phim  cảnh  rộng. Nhóm ba mươi   nhân viên dẫn ,  rải rác khắp phòng mà     gì, bởi hiện tại, rạp chỉ là một căn phòng trống với đèn sáng trưng,   gì khác.
Đầu bếp Hải Uy  chịu nổi việc  yên một chỗ,   bước về phía bức tường, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua bề mặt tường, mắt đảo quanh phòng, cẩn thận quan sát từng góc nhỏ để tìm bất kỳ cơ quan hoặc bẫy nào  thể ẩn giấu.    phát hiện rằng tường và sàn nhà ở đây  đơn giản, giống hệt như nhà ở,   bất kỳ nút bấm  chi tiết trang trí phức tạp nào.
Anh  thậm chí còn cúi xuống gõ nhẹ  các viên gạch lát sàn,  thấy tiếng vọng trầm đục và chắc chắn. Sau khi kiểm tra độ vững chắc và an  của mặt đất, Hải Uy mới nhẹ nhõm hơn một chút. Xem , căn phòng  thực sự chỉ là một phòng trống thông thường,   bất kỳ cơ quan nào. Anh  thư giãn cơ thể.
Mễ Ca thấy Hải Uy hành động cẩn trọng như  thì chỉ tay về phía các quả cầu tròn  đặt ở mỗi góc phòng: "Thầy Hải Uy,   kìa, ở các góc  máy chiếu tròn. Rạp chiếu phim  cảnh  chắc chỉ dùng mấy hiệu ứng ánh sáng thôi,  đừng lo lắng quá."
Khi thời gian chiếu phim đến, đèn trong phòng tắt phụt. Căn phòng   cửa sổ lập tức chìm  bóng tối dày đặc. Hải Uy  tự chủ  mà dịch  gần Mễ Ca.
Trong bóng tối, Hải Uy cảm thấy  lưng  ngày càng lạnh.  rõ ràng    kiểm tra phòng  ,   cơ quan, cũng chẳng  thiết  nào khác, thậm chí  thấy cả quạt gió,  luồng gió lạnh  đến từ ? Hải Uy rùng , cảm thấy  rợn .
"Xoẹt—" Một tia sáng trắng loé lên  mặt, một bóng ma chợt hiện  trong  trung, thu hút sự chú ý của Hải Uy. Bóng ma  lúc thì ở xa, lúc thì tiến  gần, khiến   bất giác bước vài bước theo nó. Anh   nhận  rằng những bước chân đó  khiến   và Mễ Ca tách .
Hồn ma nửa trong suốt bắt đầu kể về cuộc đời bi thảm của , đôi mắt trống rỗng chăm chú  Hải Uy, cầu xin   giúp  trả thù. Ngay khi Hải Uy gật đầu, hồn ma nở một nụ  quái dị và biến mất  mắt  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-518.html.]
Ngay  đó, Hải Uy thấy  đang ở trong một toà lâu đài đổ nát. Anh  định  sang chia sẻ trải nghiệm tương tác quá chân thật  với Mễ Ca, nhưng phát hiện  Mễ Ca  biến mất. Hải Uy đưa tay  xung quanh, nhưng chỉ chạm   trống,  thấy bóng dáng ai cả.
DTV
Thực , đây là trò quỷ của bóng ma ảo. Trong lúc bóng ma  lời thoại, hình ảnh chiếu lên  ngừng rung chuyển, hướng dẫn khán giả của rạp chiếu  cảnh  đổi vị trí mà họ    nhận .
Hải Uy bắt đầu thấy sợ, gọi khẽ tên Mễ Ca, nhưng   đó,   chỉ  thấy tiếng "tí tách, tí tách" của nước.
Anh  phát hiện   đang  trong một hành lang tối tăm,  tường loang lổ vết nước và lớp sơn tróc, tạo nên  khí càng thêm lạnh lẽo. Hình ảnh  cảnh chân thực đến mức Hải Uy gần như  thể ngửi thấy mùi ẩm mốc trong  khí và cảm giác cũ kỹ, mục nát. Mọi giác quan của   đều  đánh thức, sự căng thẳng khiến lòng bàn tay   đổ mồ hôi.
Dưới chân   xuất hiện một vệt sáng, chiếu rọi những viên đá lát đường. Bỗng nhiên, phía    vang lên tiếng cửa kêu "kẽo kẹt", một khuôn mặt tái nhợt xuất hiện trong tầm . Đôi mắt vô hồn  tròng trắng của khuôn mặt  chăm chăm   Hải Uy. Anh  theo bản năng lùi một bước,  tránh khuôn mặt kinh khủng , nhưng khuôn mặt  vẫn từ từ áp sát, đến mức Hải Uy  thể cảm nhận   lạnh phả lên má .
Anh    thấy những gì khuôn mặt đó . Hệ thống hiệu ứng đặc biệt của rạp chiếu phim  cảnh bắt đầu hoạt động, một cơn gió lạnh lướt qua, mang theo tiếng rên rỉ trầm thấp khó nhận . Nhịp tim của Hải Uy đập thình thịch, tiếng tim đập át hết  âm thanh xung quanh. Anh   thể chịu nổi nữa, theo ánh sáng  chân chỉ dẫn,   rảo bước chạy dọc theo con đường lát đá.
Những hồn ma trong bộ phim bắt đầu lướt dọc hành lang, lúc thì hiện  bên trái của Hải Uy, lúc thì biến mất  bóng tối bên . Hệ thống âm thanh lập thể của rạp chiếu khiến những âm thanh đó như vang lên ngay bên tai, từng tiếng bước chân, từng nhịp thở đều rõ ràng như thể đang xảy  thật.
Hải Uy cảm thấy các dây thần kinh của   kéo căng đến cực hạn. Mỗi  hồn ma xuất hiện bất ngờ đều khiến tim   đập loạn nhịp.
Anh  hét lên   bao nhiêu , nhưng tất cả âm thanh dường như  nuốt chửng, chẳng ai trả lời. Càng chạy, Hải Uy càng hoảng sợ, cảm giác như con đường  chân kéo dài vô tận. Rạp chiếu phim  cảnh  tuy  rộng, nhưng  đến mức chạy mãi  hết như thế ,  chăng    thực sự  lạc  một toà lâu đài ma ám?
Điều khiến Hải Uy kinh hoàng hơn cả là   dần  khuôn mặt kinh dị  đuổi kịp. Anh  cảm nhận rõ ràng  một lực kéo từ phía ,  ai đó thực sự đang nắm lấy  !