Sau khi buổi hội thảo kết thúc,   dần dần rời . Tô Hà và La Tư Niên cùng bước  khỏi cửa của khách sạn Hải Phàm.
La Tư Niên tự lái xe đến,  mời Tô Hà  nhờ xe của  để về.
Ngồi lên chiếc xe thể thao của La Tư Niên, Tô Hà  các thành viên trong hội đang tụ tập  cổng khách sạn,  bất giác thở dài.
"Làm  ? Phần chia sẻ của cô     ?" Sau khi  thành phần chia sẻ của , La Tư Niên    phần của Tô Hà, và  thấy nội dung của cô thú vị hơn nhiều so với của Giả Phàm.
"Không   băn khoăn về hội thảo." Dù  khác nghĩ , ít nhất cô  trình bày rõ ràng những gì   chuẩn , và bản  Tô Hà cảm thấy  hài lòng về phần trình bày của .
Tô Hà dùng đầu ngón tay gõ  cửa kính xe,  hiệu cho La Tư Niên   bên ngoài: "Anh  xem, họ đều đang chờ xe." Tô Hà chỉ  các thành viên đang  đợi  cổng khách sạn Hải Phàm.
DTV
Hầu hết các thành viên trong hội đều  địa vị cao, cộng thêm   là chuyến công tác, nên nhiều    thư ký và tài xế  cùng.
Tuy nhiên, khách sạn Hải Phàm   ở vị trí khá hẻo lánh, nhiều tài xế của các thành viên vẫn đang  đường tới. Vì , ngoài những  tự lái xe  rời , phần lớn các thành viên vẫn   chờ tài xế  cửa khách sạn.
Tô Hà lấy điện thoại  chụp vài bức ảnh: "Khách sạn Hải Phàm    hoạt động  hai năm, nhưng vấn đề giao thông vẫn   giải quyết. Khách sạn   hệ thống giao thông công cộng trực tiếp và cũng   nhiều tuyến xe buýt. Hơn nữa, vì ở gần bãi biển nên  lượng taxi ở đây cũng  ít. Mặc dù khách sạn cung cấp dịch vụ xe đưa đón, nhưng  lượng xe và tài xế vẫn còn hạn chế."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-397.html.]
Trước cửa khách sạn, các thành viên hội chia  thành từng nhóm nhỏ, g.i.ế.c thời gian bằng cách trò chuyện hoặc hút thuốc.
Trong  đó,  một thành viên trông  bồn chồn.
Anh   một bên hành lang, dùng chân đá nhẹ  cột nhà. Một tay  cầm điện thoại dán  tai, tay  thỉnh thoảng  nâng lên để  chiếc đồng hồ vàng  cổ tay, rõ ràng là đang mất kiên nhẫn.
Tô Hà  trong xe của La Tư Niên, ánh mắt dừng    thành viên đang bồn chồn đó, cô  khẽ: "Hai năm , mà khách sạn Hải Phàm vẫn  giải quyết  vấn đề ."
La Tư Niên  đầu  Tô Hà, chờ cô  tiếp.
Tô Hà thở dài,  giải thích: "Nhà nghỉ mới của chúng  xây dựng ở khu vực mới, cũng giống như tình trạng của khách sạn Hải Phàm. Từ ga tàu  sân bay, khách  đổi ít nhất hai tuyến xe buýt hoặc mất hơn năm mươi tệ tiền taxi. Điều  chắc chắn  tiện lợi cho khách hàng của chúng ."
Cô ngừng một lúc  tiếp tục: "Giá phòng của khách sạn Hải Phàm trong mùa thấp điểm cũng bắt đầu từ 1000 tệ trở lên, và khách hàng của họ thường là những   giá trị tài sản lớn, họ thường  tài xế và thư ký  cùng, nên vấn đề giao thông  ảnh hưởng nhiều đến họ.  giá phòng của Nhà nghỉ Hà Diệp sẽ  cao như , khách hàng mục tiêu của chúng  rộng hơn, và đa  họ sẽ   tài xế hoặc thư ký  cùng. Điều   nghĩa là họ sẽ  tự lo liệu vấn đề di chuyển, và điều đó chắc chắn sẽ là một thách thức lớn đối với trải nghiệm của khách hàng."
La Tư Niên  xong lời của Tô Hà,  chằm chằm  tay lái. Nhà hàng Kim Sơn cũng  ở vị trí xa trung tâm thành phố, nhưng 85% khách hàng của quán là  địa phương, và với sự phổ biến của ô tô, phần lớn khách đều  phương tiện di chuyển riêng.
Còn khách sạn thì chủ yếu phục vụ khách du lịch, mà lượng khách tự lái xe đến Dũng Giang vẫn còn  ít, đây thực sự là một vấn đề.