Là một  trẻ và mới  ngành, Tô Hà  sớm chuẩn  tinh thần rằng  đến  cũng dễ  coi thường.  cô  ngờ rằng Giám đốc Giả và Tổng giám đốc Bạch   ngần ngại thể hiện thái độ rõ ràng đến , chỉ thiếu điều trực tiếp chỉ  mặt cô mà  "chẳng đáng quan tâm".
Tuy nhiên, mối quan hệ giữa Giám đốc Giả và Bạch Phi cũng  hề suôn sẻ. Giữa một khách sạn 5  lâu đời và một khách sạn 6  mới nổi, dường như luôn tồn tại sự cạnh tranh tự nhiên. Tô Hà cũng nhận  sự đối đầu tiềm ẩn trong lời  của họ.
Tô Hà tất nhiên   ý định nuốt giận. Cô bước  từ góc khuất,  giả lả giống như Giám đốc Giả: "Chào Giám đốc Giả, chào Tổng giám đốc Bạch,  là hộ giải tỏa mới,  , thành viên mới."
Giám đốc Giả và Bạch Phi rõ ràng  ngờ rằng   trong góc   cuộc  chuyện của họ. Các thành viên thường chỉ đến dự các buổi thuyết trình ngay  khi chúng bắt đầu. Giám đốc Giả với tư cách là Chủ tịch Hiệp hội, đến sớm để kiểm tra tình hình, còn Bạch Phi là cựu chủ tịch và đang tranh giành vị trí  nên cũng đến sớm để đối đầu với Giám đốc Giả.
Cả hai  nghĩ rằng  ai đó đến sớm như  và  hết  chuyện.
La Tư Niên xoa mũi, cũng bước  từ góc: "Chào Giám đốc Giả, chào Tổng giám đốc Bạch,  là  ấm phá nhà đây."
Không khí trở nên căng thẳng. Giám đốc Giả và Bạch Phi,  phát hiện đang  ,  chút bối rối, ánh mắt họ lóe lên sự lo lắng, cố gắng che giấu sự ngượng ngùng.
Cuối cùng, Giám đốc Giả với "bản lĩnh" cao hơn, nhanh chóng điều chỉnh  cảm xúc nhờ  nhiều năm kinh nghiệm xã giao. Ông  hắng giọng và đánh lạc hướng: "Năm nay hiệp hội của chúng  thật đáng tự hào, chào đón hai tài năng trẻ."
Bạch Phi cũng nhanh chóng lấy  bình tĩnh,  và đồng tình với lời của Giám đốc Giả, bổ sung: " ,  cơ hội chúng  nên giao lưu nhiều hơn để hiểu  hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-391.html.]
", đúng. Mục tiêu của hội nghị thường niên là để các thành viên giao lưu, tăng cường sự hiểu , giảm bớt 'hiểu lầm' giữa đôi bên." Giám đốc Giả lên tiếng, cố gắng khép  sự việc  như một "hiểu lầm", rõ ràng là ông   nó tiếp tục leo thang.
Tô Hà liền tranh thủ cơ hội,  tươi đáp: "  một  thắc mắc  hỏi Giám đốc Giả,   liệu ông  tiện ?"
Liệu Giám đốc Giả  thể từ chối ? Ông    cần giao lưu nhiều hơn, nếu bây giờ từ chối Tô Hà thì chẳng khác nào tự vả  mặt .
DTV
Trong  cảnh , Giám đốc Giả  còn cách nào khác ngoài gượng gạo trả lời, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh và  thiện: "Tất nhiên là tiện, cô cứ hỏi,  sẽ cố gắng giải đáp."
Tô Hà lập tức ném  một loạt câu hỏi: "Giám đốc Giả, khách sạn Hải Phàm  thế nào để cân bằng giữa việc tiêu chuẩn hóa quy trình dịch vụ và cá nhân hóa dịch vụ?"
"Làm  khách sạn của ông để lượng hóa và giám sát các chỉ tiêu về chất lượng dịch vụ như mức độ hài lòng của khách hàng, thời gian phản hồi dịch vụ?"
"Ông  thể chia sẻ một  chỉ  hiệu suất quan trọng cụ thể về tiêu chuẩn dịch vụ ?"
Nụ  gượng gạo của Giám đốc Giả lập tức đông cứng  khi  những câu hỏi chuyên sâu . Đây   là những câu hỏi mà một  "hộ giải tỏa" thông thường  thể hỏi. Tô Hà   đang hỏi về chuyện vặt vãnh.
Giám đốc Giả hắng giọng, cố gắng che giấu biểu cảm mất kiểm soát của , đồng thời nhanh chóng suy nghĩ cách ứng phó. Đùa , những câu hỏi  đụng thẳng  cốt lõi vận hành của khách sạn,    thể dễ dàng tiết lộ .
Đầu óc ông  chạy đua: "Câu hỏi của cô  sâu sắc, trả lời những câu hỏi  khá phức tạp..."