Để đảm bảo nhà nghỉ Hà Diệp  thể khởi công đúng tiến độ, Tô Hà  chạy  chạy   nhiều  tới các cơ quan chính phủ, nộp hết hồ sơ  đến hồ sơ khác,  thành các thủ tục phê duyệt một cách tỉ mỉ.
Cô  giải quyết các thủ tục giấy tờ và phê duyệt phức tạp, bao gồm nhưng  giới hạn trong việc xin giấy phép xả nước thải, giấy phép xử lý rác thải xây dựng, và giấy chứng nhận đánh giá tác động môi trường.
Mỗi công việc đều đòi hỏi  nhiều thời gian và công sức của cô, nhưng cô  hề phàn nàn vì cô  rằng tất cả đều là bước cần thiết để hiện thực hóa ước mơ của .
Trong suốt quá trình , Tô Thành và Diệp Cầm  giúp đỡ cô  nhiều.
Họ  chỉ động viên và hỗ trợ tinh thần cho cô, mà còn giúp cô giảm bớt áp lực công việc thực tế. Họ giúp cô sắp xếp tài liệu và liên hệ với các cơ quan liên quan, giúp cô  nhiều thời gian và sức lực để xử lý các công việc quan trọng khác.
Tô Hà   ơn sự giúp đỡ của bố . Cô  rằng nếu   họ, cô sẽ  thể đối phó  với khối lượng công việc khổng lồ .
May mắn , còn  sự giúp đỡ của trưởng ban giải tỏa Trần Khiêm và ông Ngô, trưởng khu phố, giúp nhà nghỉ Hà Diệp chỉ mất một tháng   thể khởi công tại khu mới.
Giấy phép khởi công  nhận   buổi sáng, đội kỹ sư  lùn   mặt ngay trong buổi chiều.
May mắn , hệ thống vẫn  cách ngụy trang cho các kỹ sư  lùn, nếu  thì sẽ  đáng sợ.
Dù  thì những  lùn đen nhỏ bé , dù  mang giày ủng dày và đội mũ bảo hộ cao, trông vẫn chẳng cao quá 1 mét 4.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-380.html.]
Tô Hà  ở rìa công trường,  đội thi công bận rộn. Trong khi đó, Tô Thành và Diệp Cầm trông  vẻ lo lắng khi đến giúp đỡ.
Họ  , rõ ràng  hiểu tình hình  mắt.
DTV
Tô Thành  thể  hỏi, nhíu mày: "Tiểu Hà, con chắc chắn ông chủ đầu tư lớn  là thật chứ? Sao đội thi công trông  vẻ...   lắm?"
Diệp Cầm cũng đồng tình, giọng bà đầy lo lắng: " ,  những  , họ đều thấp bé quá,  giờ   từng thấy một đội thi công như thế. Ông chủ    thuê một đội  như ?"
Tô Hà   đỉnh cao đạo đức, nghiêm nghị : "Bố , ông chủ chắc chắn là thật. Nếu , con    tiền để thuê đội thi công chứ? Hơn nữa, bây giờ  thứ  sẵn sàng để khởi công , chúng   thể chỉ vì ngoại hình của họ mà nghi ngờ."
Diệp Cầm vội vàng giải thích: "Chúng    ý phân biệt đối xử."  bà vẫn  yên tâm,  hỏi: " mà,  đội thi công   thấp bé thế? Còn đen như ? Hoàn   giống  Hoa Quốc chút nào. Đây là  đầu tiên  thấy."
Tô Hà nhanh trí bịa  một lý do: "Bởi vì thuê  khuyết tật sẽ  miễn thuế. Ông chủ  là một    bụng, ông   cung cấp việc  cho những  khuyết tật. Bố   xem, tuy họ  thấp một chút, nhưng ai nấy đều là những  thợ lành nghề. Đặc biệt là vì họ  dáng  nhỏ bé, họ  thể chui  những nơi chật hẹp để hàn, thật sự là phát huy hết ưu điểm của họ. Hơn nữa, da đen thì   , ở công trường ai mà   dính bụi chứ?"
Lời giải thích của Tô Hà khiến bố  cô tỉnh ngộ. Tô Thành gật đầu : "Ra là , thật giống như công ty hàng nội địa lương tâm , cũng thuê  khuyết tật.  là một ông chủ ."
Diệp Cầm cũng yên tâm,  : "Vậy thì   lo nữa. Tiểu Hà, con   đúng, chúng   thể chỉ   ngoại hình."
Tô Hà  vẻ mặt nhẹ nhõm của bố , trong lòng thầm cầu nguyện: "Bố  ơi,   bố  sẽ còn lo nhiều lắm."
Đội thi công  lùn    việc, và chắc chắn sẽ  nhiều điều kỳ lạ xảy   . Hy vọng bố  sẽ tin  những lời bịa đặt mà cô  khổ công nghĩ .