Tấm vải lanh mà Mina dệt   kết cấu rõ ràng, mềm mại khi chạm  và  bền.
Cô   thể điều chỉnh độ dày của vải theo từng mục đích sử dụng khác , dù là may quần áo  đồ gia dụng, vải cô  dệt luôn là sự lựa chọn  nhất. Mina còn  cách tận dụng màu sắc tự nhiên của sợi lanh để tạo  những tấm vải  hoa văn.
Cô  cũng  dệt vải bông, nhưng do sợi bông đắt đỏ nên cô ít  cơ hội dệt. Còn sợi tơ lụa, cô   từng thấy ở cung điện, nhưng tiếc rằng đôi tay thô ráp của  dễ  xước những chiếc áo lụa đắt tiền.
"Phải , vải bông thì  dệt  thể chậm hơn một chút, nhưng mỗi ngày vẫn  thể dệt xong một tấm vải." Mina nóng lòng  bắt tay  dệt vải bông.
Tô Hà  chút bối rối: "Mina, hiện tại ở nhà nghỉ hình như   khung cửi, cô  thể chờ thêm một thời gian  ?"
Mina  mới đến, chắc chắn cô  cần một công việc quen thuộc để lấy  sự tự tin. Nếu từ chối ngay lập tức,  thể sẽ  Mina  tổn thương.
Hơn nữa, vải bông mà Mina dệt   thể dùng  ga trải giường và vỏ chăn cho nhà nghỉ, vì  Tô Hà   ép buộc cô    công việc khác ngay lập tức.
" sẽ mua một ít sợi bông chất lượng cao. Mina, cô  thể dệt theo mẫu ga trải giường ." Tô Hà an ủi cô .
Quả nhiên,   thấy  vẫn  thể tiếp tục dệt vải, sắc mặt lạnh lùng của Mina trở nên tươi tắn hơn: "Không cần sợi bông, chỉ cần bông thôi.   thể kéo sợi từ bông, sợi kéo  sẽ  mịn và ."
Mina  dậy: " cũng  thể dọn dẹp phòng, trồng trọt, và  nhiều việc khác nữa..."
Tô Hà    thể hiểu  cảm xúc của Mina. Khi mới đến, Hồng Liên và Cơ cô nương cũng giống như , luôn háo hức tìm việc để .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-358.html.]
"Cô cứ từ từ  quen môi trường xung quanh .  cũng sẽ gọi các nhân vật thẻ bài khác đến để trò chuyện cùng cô." Nói xong, Tô Hà rời  để mua quần áo cho Mina. Chỉ mặc mỗi bộ đồ bằng vải lanh chắc chắn là  đủ, và cô  cũng cần giày dép.
Mina cao  1 mét 7, đôi chân của cô  lớn hơn  bình thường  nhiều, cô   mang giày cỡ 43. Hơn nữa, đôi chân của Mina khá rộng, giày cần  đủ thoải mái, nếu  thì  lẽ Tô Hà sẽ  mua giày nam cho cô .
Ngồi một  trong phòng, Mina thả lỏng khuôn mặt. Cuối cùng, cô   thể thoải mái quan sát căn phòng.
Phòng  thực sự quá sang trọng. Mina  từng sống ở một nơi nào xa hoa như thế , thậm chí còn lộng lẫy hơn cả cung điện mà cô   từng đến.
Căn phòng , đối với cô , giống như một thế giới   mới. Không gian rộng rãi khiến cô   chút bỡ ngỡ,   khác biệt so với căn nhà gỗ giản dị mà cô  từng sống. Ánh sáng ấm áp từ cửa sổ chiếu  căn phòng  bài trí tỉ mỉ,  cho  ngóc ngách đều tràn đầy sức sống và ấm cúng.
Giường  trải tấm ga mềm mại, bên  là chăn bông ấm áp. Cảm giác mềm mại  khiến tay Mina dừng  một chút. Cô   từng   chiếc giường nào thoải mái như thế . Trước đây, cô  chỉ quen   đống vải lanh cứng, quấn tạm mảnh vải lanh để nghỉ ngơi.
Điều khiến cô  ngạc nhiên nhất chính là khi cô nhẹ nhàng vặn vòi nước trong phòng tắm, lập tức dòng nước ấm chảy . Sự tiện lợi của nước ấm đối với  quen dùng nước lạnh như Mina thật sự là một sự hưởng thụ xa xỉ. Cô   vòi nước, cảm nhận  ấm, lòng tràn đầy cảm giác xúc động  từng .
DTV
Còn chiếc đèn treo chỉ cần nhấn nút là sáng, điều   nghĩa là ban đêm cô cũng  thể dệt vải bông  .
Tất cả sự xa hoa và thoải mái   khiến Mina chìm đắm  lạc lối, ngược , nó kích thích quyết tâm và động lực trong lòng cô.
Trước đây, cô chỉ là một  phụ nữ  xí giỏi dệt vải. Cô  từng đến nhiều nơi để dệt, những  thuê cô chỉ coi cô là một cái máy dệt, cô chỉ  thể dệt vải  ngừng để chứng minh giá trị của , tồn tại một cách khắc khổ.
Vì , khi gặp cô gái nhỏ, cô  đưa  yêu cầu   cung điện, vì cô cũng khao khát cuộc sống  .
Giờ đây, cô nhận  rằng thế giới  còn tồn tại những thứ   hơn cuộc sống mà cô  . Điều đó khiến cô càng thêm quyết tâm  ở  đây bằng chính nỗ lực của . Cô  ở  nhà nghỉ .