Tiểu Thập còn dùng chiếc mỏ của  để chỉnh  bộ lông, nhúng  nước Tô Hà đặt  bàn,  cho phần lông ở đuôi trở nên phồng hơn.
"Thế nào? Bây giờ còn rõ ràng ?" Tiểu Thập nhờ Tô Hà kiểm tra .
Tô Hà  quanh Tiểu Thập một vòng,  lấy điện thoại  chụp vài tấm ảnh.
"Cậu xem ." Tô Hà phóng to ảnh  đưa cho Tiểu Thập xem.
Quạ ba chân  gọi là Quạ ba chân vì nó  ba cái chân, dù cho Tiểu Thập  co một chân , khi  gần vẫn  thể thấy điều khác thường.
"Từ xa  thì  , nhưng   , ở đây vẫn  thể thấy rõ hình dạng bàn chân. Bây giờ máy  đều là HD,  sẽ còn rõ hơn nữa." Tô Hà chỉ  bức ảnh.
Tiểu Thập ỉu xìu, chân co   duỗi thẳng : "    !"
Hiện tại  lên đến hai , nó hiểu rõ việc nâng cao danh tiếng khó khăn thế nào. Dạo gần đây, buổi tối nó còn đến xem các buổi học thư pháp của Thầy Thôi để học cách   livestream  hơn.
Bây giờ nó cũng là một "bậc thầy internet" nhỏ, nó   mạng còn  cả các blogger nuôi thú cưng.
Dù Tiểu Thập  thừa nhận  là thú cưng, nhưng nó nghĩ nếu nó lên livestream, chắc chắn sẽ khiến khán giả mê mệt, danh tiếng sẽ tăng vèo vèo.
Những  nổi tiếng và streamer  mạng xã hội đều  chen chân  giới giải trí,   đóng phim, Tiểu Thập cũng !
Tô Hà gãi đầu,  bức ảnh  điện thoại: "Hay là để   với Phó Ngôn rằng hồi nhỏ   bệnh, mọc  một khối u, nên   lạ? Lúc  phim  chỉ cần co chân , tránh ống kính, thử xem ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-239.html.]
Tiểu Thập tức giận, mổ nhẹ  tay Tô Hà: "Hừ, chân cô mới  khối u ."
Dù , nó cũng chẳng  ý tưởng nào  hơn, miễn cưỡng chấp nhận đề nghị của Tô Hà.
Bên , Phó Ngôn và Biện Cư   đến Chùa Tam Tông đối diện nhà nghỉ để cầu phúc.
Phó Ngôn thành kính đốt nhang, ở trong giới giải trí lâu, ít nhiều  cũng tin  một  điều huyền bí: "Hy vọng đoàn phim sớm tìm  diễn viên động vật phù hợp."
Sau đó, cả hai  tiếp tục dạo quanh thành phố suốt buổi chiều  khi   Nhà nghỉ Hà Diệp để nghỉ ngơi.
"Thầy Biện,   cô chủ   tầng sáu  lớp học livestream về thư pháp. Trong phim của chúng  còn nhiều tác phẩm thư pháp và hội họa  quyết định,  chúng  lên xem thử?" Phó Ngôn luôn nhớ đến công việc của  dù  rời khỏi phim trường.
DTV
Phim cổ trang thường  cảnh diễn viên  thư pháp hoặc vẽ tranh, và dĩ nhiên các cảnh  đều do diễn viên đóng thế thực hiện. Vì [Truyền Kỳ Song Phi]   nhiều nhân vật, mỗi nhân vật cần  một diễn viên đóng thế  nét chữ khác , nên một  tác phẩm thư pháp và hội họa vẫn   quyết định.
Biện Cư vốn  am hiểu về thư pháp, nên ngay khi bước  phòng học  tầng sáu,     rời mắt khỏi màn hình chiếu.
Thôi Phụng Nhất cầm bút lông, chấm một ít mực  xoay nhẹ bút  nghiên,  cho đầu bút đều đặn và tràn đầy mực. Mỗi động tác của thầy đều toát lên một nhịp điệu thư thái, như thể đang thực hiện một điệu múa  lời.
Biện Cư  lôi cuốn bởi sự điềm tĩnh ,   cảm nhận  cây bút trong tay Thầy Thôi  chỉ là để , mà dường như đang đối thoại tinh tế với tờ giấy.
Khi đầu bút lướt nhẹ  giấy Tuyên Thành, những đường mực dần hiện , tạo thành những đường nét thanh thoát. Mỗi nét bút đều chứa đựng sức mạnh và sự mềm mại, tự nhiên như dòng nước chảy, mạnh mẽ như những ngọn núi cao.
Ánh mắt của Biện Cư theo sát chuyển động của cây bút,   dường như  thể  thấy từng chữ mang trong  sự sống, cảm nhận  văn hóa và lịch sử sâu sắc ẩn  mỗi chữ . Không kiềm chế , Biện Cư cũng cầm bút lên và bắt đầu luyện .