Thấy   Tô Hà nhận , Lịch Thụ  hề  chút  hổ, mà ngược  nó còn lộ rõ bản chất lười biếng hơn.
"Cô giúp  trồng ở góc  nhé." Lịch Thụ duỗi những cái rễ chỉ  một góc nhỏ của vườn rau, nơi đó rộng rãi và đầy ánh nắng,  thích hợp để nó  dài.
Tô Hà cầm kéo,  bảo: "Lịch Thụ,  tự di chuyển qua đó ,  thì  sợ    thương."
Rõ ràng, Lịch Thụ chẳng hề siêng năng chút nào, nó chỉ khẽ lắc lư các rễ, tự  tháo dây thừng buộc quanh rễ   yên bất động: "Giờ thì cô  thể giúp  chuyển tới đó  ."
Tô Hà bất lực, cô  thể để Lịch Thụ  dài giữa vườn rau .
Tất nhiên, Lịch Thụ  hề bận tâm, với nó  ở  cũng là  thôi.  Tô Hà  thể chịu  cảnh một cái cây dài ngoằng  chắn ngang vườn, che kín lối  và  ảnh hưởng đến việc trồng cà tím, đậu đũa.
Cô đành gọi Cơ cô nương đến giúp. May mắn là Cơ cô nương  sức mạnh vượt trội, dễ dàng khiêng Lịch Thụ đến góc mà nó  chọn.
Ngay khi  đặt xuống, Lịch Thụ liền duỗi dài các rễ của . Những chiếc rễ như những con trăn lớn, cắm sâu xuống lòng đất, hút lấy dưỡng chất và nước từ đất.
Các rễ của Lịch Thụ đan xen  , cắm sâu xuống lòng đất, bắt đầu lan rộng, các cành lá vươn lên trời.
"Rầm rầm ——" Mỗi chiếc rễ của Lịch Thụ đều tràn đầy sức sống và sức mạnh, khi chúng gặp  đá ngầm  đất, tiếng động vang lên.  những viên đá chẳng thể cản trở, rễ của nó dễ dàng len lỏi qua các khe hở của đá và tiếp tục cắm sâu hơn xuống lòng đất.
"Ơ ——" Lịch Thụ  bối rối, dường như nó  chạm  thứ gì đó  cứng.
Tô Hà thấy Lịch Thụ  tự  cắm rễ xuống đất, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, nếu  cô và Cơ cô nương sẽ  "hì hục" đào hố cả ngày mất.
Nhìn thấy mặt đất trong vườn rung chuyển, Tô Hà giật  hét lớn: "Cẩn thận đấy,  đất  đường ống nước!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-229.html.]
 tiếc là Tô Hà   quá muộn.
"Phụt ——" Một dòng nước phun lên từ  đất. Dòng nước  ngày càng lớn, và nhanh chóng biến vườn rau của Tô Hà thành một đài phun nước nhỏ.
Tô Hà mở to mắt, đau lòng nghĩ đến đường ống nước của .
Lịch Thụ  chút ngại ngùng: " tưởng  đó là một viên đá cứng. Đừng lo,  sẽ tự bịt  cho cô."
Mặt đất phồng lên  hạ xuống, những chiếc rễ của Lịch Thụ di chuyển, cố gắng bịt  chỗ rò rỉ của ống nước.
Tô Hà hét lên: "Đây chẳng  là tự lừa  dối  ? Chỉ bịt  thôi thì   !"
DTV
Lúc  Tô Hà hiểu  rằng, dù là cây cũng cần   giáo dục về thời hiện đại, và  thể bỏ qua tầm quan trọng của giáo dục!
Suy nghĩ  càng mạnh mẽ hơn khi cô  gọi thợ sửa ống nước đến sửa chữa. Tiền sửa đường ống là 2000 tệ, cộng thêm 30 mét khối nước   rò rỉ khiến Tô Hà rưng rưng khi trả tiền. Cô kéo ghế   gốc cây Lịch Thụ và bắt đầu giảng dạy cho nó về kiến thức cơ bản.
Dưới sự thúc ép của Tô Hà, Lịch Thụ thỉnh thoảng lắc nhẹ lá, tỏ vẻ như đang lắng . Nếu Tô Hà  để ý sát ,  lẽ nó cũng chẳng buồn động đậy.
Tô Hà thở dài, Lịch Thụ quả thật  giỏi giả chết,   nó  chịu tiếp thu những gì cô   .
Gác  chuyện đó, Tô Hà bắt đầu bàn bạc với nó về việc kiếm điểm đánh giá từ khách hàng: "Này,    định  việc thế nào đây?"
"Việc gì? Sao    việc?" Lịch Thụ hỏi với vẻ ngạc nhiên.
" nếu    việc, thì     điểm đánh giá tích cực?  đang  đau đầu đây, chẳng lẽ đơn giản là  chỉ trở thành một cái cây trang trí cho nhà nghỉ?" Tô Hà thật sự    sắp xếp cho Lịch Thụ  gì.