"Bà chủ, giấu gì cô, đến đây vì hy vọng chiếc gương thể giúp tìm một món đồ mất. Thứ đó thực sự quan trọng với , nên cô cần lo về chuyện tiền bạc. Dù tốn bao nhiêu tiền, cũng cam lòng. Trước đây, bỏ 120000 tệ để nhờ một chuyên gia Tarot nước ngoài tìm giúp, chi 200000 tệ để nhờ một thầy tử vi nổi tiếng trong nước chỉ điểm, nhưng tiếc là thu kết quả gì. Nói thật, tiền với là quan trọng nhất, chỉ thử thêm một nữa." La Tư Niên mệt mỏi .
Tô Hà mà ngớ , vài chục nghìn tệ, từ bao giờ đơn vị tiền tệ là "trăm nghìn" tệ chứ?
"La , cũng giúp , nhưng hiện tại phòng đặt kín hết . Hơn nữa, vì đang kỳ nghỉ lễ, khách đông, nên khi khách trả phòng lúc 11 giờ, chúng dọn dẹp trong vòng một tiếng để chuẩn cho khách lúc 12 giờ, thực sự còn thời gian." Tô Hà cảm thấy bất lực, nếu khách nào hủy phòng hoặc lùi , cô sẵn sàng giúp như giúp Trần Nam Nam.
DTV
"Bà chủ, cô thể mua thêm một chiếc gương mới trong hôm nay ?" La Tư Niên chán nản, cảm xúc lúc cao trào, lúc trầm xuống, khổ, dường như còn hy vọng.
Tô Hà đột nhiên vỗ trán, đúng , cô nghĩ đến điều chứ? Cô bỗng tỏ vẻ kỳ lạ: "Cũng thể..."
La Tư Niên phấn khởi: "Giá cả thành vấn đề!"
"Quý khách, sẽ đặt hàng ngay bây giờ, chi phí là 100000 tệ. Chúng hợp đồng với nhà sản xuất gương thông minh, gương chỉ phép sử dụng tại nhà nghỉ, và nếu đặt câu hỏi cho gương, sẽ thêm chi phí trả lời, thể chấp nhận ?" Tô Hà lạnh lùng. Cô thích việc La Tư Niên phiền khách, nên quyết định nâng giá để "hạ nhiệt" .
"Được thôi." La Tư Niên thấy giá đó quá đắt. Một món đồ trưng bày trong nhà cũng giá 110000 tệ , 100000 tệ chẳng là gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-192.html.]
Tô Hà cảm thấy nghẹn lời. Anh đồng ý nhanh như , khi cô đưa giá 200000 tệ thì La Tư Niên cũng sẽ chấp nhận chăng?
"Vậy vui lòng chờ một lát, sẽ liên hệ với nhà sản xuất." Tô Hà đưa ghế cho La Tư Niên .
La Tư Niên nhận tin vui, những luống rau xanh mướt mặt, lòng cuối cùng cũng bình yên . Mọi lo lắng và căng thẳng dường như những luống rau hấp thụ, chúng, tâm trạng nhẹ nhàng, thư thái hơn.
Khi rời khỏi vườn, Tiểu Thập hài lòng, bay đến đậu lên vai Tô Hà: "Tại cô đồng ý với ? Hắn phiền khách của nhà nghỉ!"
"Hắn trả tiền mà." Tô Hà trả lời bình tĩnh.
Tiểu Thập bực : "Hắn là khách của nhà nghỉ, cần lịch sự với ."
Tô Hà xoa đầu nó: " thế, vì chọn cách kiếm một khoản tiền từ . Đuổi ngoài sẽ hả hê, nhưng nghĩ mà xem, với 100000 tệ từ , thể mua hai chiếc gương thông minh mới, nâng cấp miễn phí hai phòng đôi thành 'Phòng Đôi Thông Minh'. Không như sẽ vui hơn ?"
Vì thiếu vốn, phòng đôi nào trong nhà nghỉ cũng trang gương thông minh. Bây giờ, Tô Hà vung lưỡi liềm cướp một khoản lớn từ La Tư Niên, thể mang dịch vụ hơn cho khách, chẳng khác nào cướp của giàu giúp nghèo.
Tiểu Thập miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích , nó gầm gừ: "Cô nhất định lấy thêm tiền từ nữa, hừ!"