Trên đời   hai  giàu  đang   mặt Lư Nhân và Tiểu Giáp, cả hai đều  khỏi ngại ngùng gãi đầu khi thú nhận rằng họ  mua chiếc Giường Ngủ Mỹ Nhân.
Họ mua   vì lý do nào khác, mà chỉ đơn giản vì chiếc giường quá thoải mái!
Nhìn thấy vẻ mặt bực bội của Tiểu Giáp, Quất Tử vội vàng giải thích: "Tiểu Giáp,    lãng phí tiền . Cậu  kỹ mà xem, quầng thâm  mắt   giảm  nhiều ?  thường xuyên thức khuya, sức khỏe cũng giảm sút,  thực sự cần chiếc giường  để cải thiện giấc ngủ, chủ yếu là vì sức khỏe thôi."
DTV
Đản Đản cũng giơ tay thề để bày tỏ thái độ: "Tiểu Giáp,  cũng   lãng phí tiền . Cậu   chứ, chiếc vòng đeo tay của   chức năng theo dõi giấc ngủ. Ngày nào  cũng ngáy, và vòng đeo tay luôn cho điểm giấc ngủ của   thấp.  hôm nay, vòng tay cho điểm giấc ngủ của  là 10/10.   còn ngáy nữa! Bỏ  60000 tệ  cũng xót lắm, nhưng  còn cách nào khác."
Tiểu Giáp dần dần mềm lòng, nhưng miệng vẫn lẩm bẩm: " là   tiền." Tuy nhiên, nghĩ , nếu    tiền, chắc cũng sẽ  mua một chiếc giường như . Nằm  chiếc giường ,   cảm thấy tràn đầy năng lượng.
Lo sợ  cuốn  cuộc tranh luận, Lư Nhân nhanh chóng chuyển chủ đề: "Chúng  xuống lầu , vẫn còn kịp ăn sáng."
Tiểu Giáp rút hai phiếu ăn sáng : " chúng  chỉ  hai phiếu thôi. Hay chúng   ngoài ăn nhé? Dù  cũng  hợp lý khi  trả thêm tiền."
"Cứ ăn ở đây , ăn xong chúng  còn  bắt xe." Đản Đản  đồng hồ, hôm nay là ngày họ chia tay . Đản Đản và Quất Tử  về nhà để chỉnh sửa video, còn Tiểu Giáp và Lư Nhân sẽ ở  Dũng Giang chơi thêm vài ngày nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-187.html.]
Ra ngoài tìm quán ăn sáng khá phiền phức, lỡ trễ chuyến xe thì  . Cuối cùng, họ quyết định ở  nhà nghỉ và ăn một bữa sáng nhẹ nhàng.
"Đi thôi, chúng  xem bữa sáng  gì ngon ." Đản Đản dẫn   đến nhà ăn  khi  trả thêm tiền cho hai .
Lư Nhân quan sát quầy tự phục vụ, cảm thấy  thất vọng: "Chỉ  bữa sáng kiểu Trung đơn giản thôi nhỉ. Bánh bao trông to tròn, chắc  ăn thử một cái ."
Tiểu Giáp tinh mắt,  thấy  hai nồi cháo  quầy tự phục vụ: "Nhìn kìa,  nồi  ghi "món  thử của nhà nghỉ". Hay là chúng  thử chút cháo?"
Lư Nhân  lấy một cái bánh bao và cắn thử: "Món " thử" là gì chứ? Bánh bao  cũng  đấy, vỏ mỏng, nhiều nhân,  thịt, nhà nghỉ  cũng khá hào phóng"  đây khi  mua bánh bao ở ngoài, chủ quán keo kiệt chẳng dám bỏ nhiều nhân, hoặc  bánh vỏ dày nhân ít hoặc dùng thịt đông lạnh để  nhân bánh.
Tiểu Giáp kiểm tra hai nồi cháo: "Là cháo, một nồi là cháo trứng bắc thảo thịt bằm, còn nồi  là cháo ngọt. Mình thử nồi cháo ngọt ."
Quất Tử chọn cháo mặn: " ăn cháo trứng bắc thảo thịt bằm."
Cả bốn  họ im lặng tận hưởng bữa sáng.
Khi  lên xe, Đản Đản và Quất Tử vẫn còn nhung nhớ hương vị cháo ở Nhà nghỉ Hà Diệp, cả hai sờ  bụng tròn căng của ,  dài  ghế, lòng đầy tiếc nuối. Sao con    thể  hai cái  dày nhỉ? Nếu , họ chắc chắn sẽ ăn sạch cả hai nồi cháo. Cháo  thực sự quá ngon!