Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nghe Hồng Liên  , Tô Hà càng thấy  gì đó khác thường. Hồng Liên   bánh ngọt hơn một tháng, cô   rõ về cơ thể  và  lượng bánh cần ,  lý nào  xảy  chuyện thể lực tiến bộ vượt bậc như .
"Hôm nay  còn dậy sớm hơn nửa tiếng đấy." Hồng Liên lẩm bẩm thêm.
Tô Hà bỗng sáng tỏ,  về phía Cơ đang lấy bánh trung thu  khỏi khuôn, cô : "Nếu  gì đặc biệt hôm nay, thì đó là vì chúng    vườn . Có khi nào tập thể dục buổi sáng và hít thở  khí trong lành   tác dụng kích thích cơ thể, khiến chúng   thấy mệt mỏi ?"
Hồng Liên lắc đầu, cô   từng  việc tập thể dục buổi sáng  tác dụng như . Tuy nhiên, hôm nay cô  thực sự cảm thấy tràn đầy năng lượng. Hồng Liên suy nghĩ kỹ , đôi lông mày khẽ nhíu , đôi môi mấp máy, cô cố gắng tìm  những chi tiết nhỏ. Vẻ mặt cô  nghiêm túc mà điềm tĩnh, chìm sâu trong suy nghĩ, cố nhớ  những đoạn ký ức  bắt đầu phai mờ.
Sáng nay  xảy  chuyện gì? Hồng Liên nghĩ miên man. Sáng sớm, cô    tìm Cơ,  thấy Cơ đang nhảy điệu nhảy cầu thần. Điệu nhảy của Cơ  khích lệ tinh thần cô   nhiều, cô  cảm nhận  một nguồn sức sống từ mặt đất truyền lên cơ thể .
Hả? Hồng Liên  hé môi, kinh ngạc với phát hiện của chính : "Sáng nay khi chúng   Cơ nhảy múa,  cảm thấy   nóng bừng lên."
Tô Hà trợn to mắt: "Không thể nào?" Cô  phủ nhận ngay lập tức, mà : "Giờ cũng trưa , chúng  nghỉ một chút, chiều hẵng  tiếp. Mọi   ăn cơm thôi."
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-164.html.]
Hồng Liên gật đầu. Mặc dù cơ thể  mệt mỏi, nhưng việc  cùng một việc trong thời gian dài khiến tinh thần cô   chút tê liệt. Cơ cũng đặt công việc xuống, cùng hai  bước  khỏi bếp.
Ra khỏi bếp, Tô Hà kéo Hồng Liên tới thẳng vườn rau nhỏ, Cơ cũng  hiểu chuyện gì,  theo hai  họ. Khi tới vườn rau, Tô Hà nhận   điều gì đó khác lạ, cây cối dường như  cao hơn!
Sợ   nhầm, Tô Hà  xuống  kỹ cây cải và cây cà tím. Cô nhớ sáng nay  một cây cà tím vì lâu ngày   tưới nước,  gió và nắng  đổ rạp xuống đất, Cơ  dựng nó lên bằng một cành cây.
Thân cây cà tím   gãy, nhưng rễ cây vẫn bám chặt  lòng đất. Cơ tìm một cây gậy và cắm cạnh cây non, dựng thẳng   cây, để nó  lên một  nữa. Sau đó, cô buộc cành cây và cây non  với  bằng dây để đảm bảo nó   đổ  nữa. Tô Hà nhớ rằng cành cây lúc đó  chạm tới ngọn của cây cà tím.
Tô Hà tìm kiếm cây cà tím đó, và đúng như cô nghĩ! Cô  nhầm, cây cà tím lúc  cao ngang với cành cây, bây giờ  mọc dài , lá của nó  vượt qua ngọn của cành cây.
Những chiếc lá xanh non của cây cà tím hướng về phía mặt trời, từng chiếc lá nhẹ nhàng lay động trong gió. Trên đỉnh cây cà tím, những mầm non màu xanh nhạt đang vươn  lên cao,  ánh sáng mặt trời, cô  thể thấy rõ những sợi lông mịn  đó, đây là những chiếc lá  mới mọc.
Tô Hà    Cơ, chẳng lẽ đây là sự đáp  của thần linh dành cho cô ?  kỹ năng đặc biệt của cô    là "đốt rừng  nương" ?