Trước cửa nhà nghỉ là một  phụ nữ  hình vạm vỡ, cơ bắp phát triển.
Cô  mặc một chiếc áo  từ vải thô, chỉ  đủ che  những phần nhạy cảm. Bộ trang phục ngắn  nổi bật các đường nét cơ bắp của cô. Làn da cô  màu vàng nâu, hòa   bóng đêm, nhưng phần da  ánh đèn của nhà trọ chiếu sáng thì toát lên ánh sáng của đất đai, như thể  nuôi dưỡng bởi đất .
Cơ bắp của cô  giống những  tập luyện ở phòng gym với bột protein, cơ bắp của cô phân bố đều đặn, cho thấy cô thường xuyên vận động mạnh. Mỗi khối cơ  cơ thể cô đều tràn đầy sức mạnh và sinh khí, thể hiện sự cường tráng và bền bỉ.
Đôi tay của cô thô ráp và mạnh mẽ, lưng thẳng tắp đầy sức mạnh, lồng n.g.ự.c rộng rãi, phát  một loại năng lượng  thể diễn tả và sự vững vàng. Cơ thể cô mạnh mẽ và đầy đặn, với một bộ xương hông lớn.
Chỉ cần thêm một cây rìu trong tay, cô trông chẳng khác nào chiến binh gấu trong truyện tranh.
Điều  Tô Hà kinh ngạc là bắp chân của cô . Khi mùa hè đến, các cô gái  phố thường mặc váy ngắn  quần ngắn, để lộ đôi chân  thon thả  trắng trẻo, nhưng bắp chân của Cơ  vạm vỡ như vùng đùi. Giờ đây bắp chân cô  căng cứng, thẳng tắp và mạnh mẽ như  đúc từ thép, chỉ cần cô  nhẹ nhàng di chuyển là  thể bùng nổ sức bật lớn, khiến  khác  thể  chú ý đến sức mạnh vô biên của cô.
DTV
Dù trời  tối, Tô Hà vẫn cảm nhận  luồng nhiệt tỏa  từ cơ thể cô , đó là sức sống mãnh liệt. Đôi mắt của cô  lấp lánh  ánh đèn, nhưng dường như chứa đựng cả trời đất bao la, khiến   bất giác  dựa dẫm  cô.
Tô Hà thận trọng mở lời: "Cô là Cơ  ?"
Cô  đáp , giọng  giống như Tô Hà tưởng tượng, đầy trầm hùng và mang một cảm giác mênh mông: " là Cơ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-159.html.]
Tô Hà lập tức đỏ mặt, vội vàng mở bảng hệ thống để xem thẻ nhân vật,  nhanh chóng cúi đầu xin : "Xin  nhé,   nhầm . Hay cô  trong ?"
"Thật là quá  hổ, 姫 và 姬 là hai chữ khác  mà, hóa  姫  là zhěn."
Tô Hà dẫn Cơ cô nương  phòng, tìm quần áo của  đưa cho cô , nhưng  cô nhận   điều  . Quần áo của cô thật sự quá nhỏ. Tô Hà   là thấp, cô  cao hơn 1 mét 60, còn Cơ cũng  cao hơn cô nhiều,  1 mét 65, nhưng  tổng thể Cơ như to gấp ba  cô.
Cơ cô nương im lặng một cách kỳ lạ, cô   thể kéo  tay áo , nhưng vẫn cố tiếp tục mặc, cho đến khi cơ bắp  tay áo siết chặt  thể nhúc nhích, cô  mới dừng  mà   lời nào.
Trong cơn bối rối, Tô Hà vội chạy sang phòng của bố , lấy chiếc áo phông và quần đùi của Tô Thành  mặc ,  đưa cho Cơ cô nương. Vừa giúp cô  mặc đồ, Tô Hà  luyên thuyên giới thiệu về nhà nghỉ Hà Diệp và cuộc sống hiện đại.
Vẻ mặt của Cơ cô nương   chút  đổi, trông cô   phần thờ ơ. Nếu   lúc nãy cô    tên  với Tô Hà, thì Tô Hà  nghĩ rằng cô  là một  câm.
"Hôm nay cô cứ tạm thời ở cùng với thẻ bài nhân vật Hồng Liên. Cô  đến  cô một thời gian nên  quen với  thứ hơn. Ngày mai, cô cần giúp chúng   vài món ăn nhẹ, hai   thể giao lưu với . Khi cô quen với  thứ , chúng  sẽ sắp xếp cho cô chuyển sang phòng trống bên cạnh, cô thấy ?" Tô Hà đề nghị.
Cơ cô nương gật đầu đồng ý.
Tô Hà bảo Cơ cô nương  nghỉ một lúc trong phòng,  đó cô  tìm Hồng Liên để  về tình hình của Cơ.