Gương tiếp tục , đến khi Trần Nam Nam  đại học.
Trần Nam Nam lắng  say mê, nhưng ngay khi cô   thêm, gương đột ngột dừng .
"Hết  ?" Trần Nam Nam trông mong hỏi.
Màn hình gương  lóe sáng, hiển thị mã QR. Gương tỏ   tủi : "Điện hạ,    cố gắng, nhưng  vẻ như năng lượng  ít ."
Cái gì chứ, khi đàn ông  nũng  khó cưỡng , gương  nũng  còn  giọng   thế , ai mà chịu nổi.
Lần , Trần Nam Nam lập tức quét thêm 100 tệ.
Chiếc gương bắt đầu phân tích tính cách của cô.
Con  luôn  xu hướng tò mò về chính , và các bài phân tích tính cách dường như nắm bắt  điểm yếu . Chúng giúp    lý do hợp lý cho những hành động của .
"Thì  là ,  lạ gì khi  luôn lựa chọn như . Hóa   là một  yêu tự do và  chấp nhận thất bại?" Trần Nam Nam cảm thấy lời phân tích của gương  hợp lý. Rốt cuộc, nhiều điều  thể đổ  cho cô, đó là do  cảnh và tính cách tạo nên.
Mọi  lầm đều  thể đổ tại trời đất, chứ   cô.
Khi gương tiếp tục hiển thị mã QR,   Trần Nam Nam  ngần ngại nữa. Cô nạp thẳng 1000 tệ để  câu trả lời về tương lai của .
"Thưa điện hạ xinh  và rộng lượng, chỉ cần ngài  về phía đông,  khó khăn của ngài sẽ  giải quyết ngay lập tức." Giọng của gương chứa đựng sự vui mừng.
"Rồi  nữa?" Trần Nam Nam vội hỏi, cô đang   tin tưởng  gương.
 gương  trả lời.
Trần Nam Nam đợi một lúc nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-150.html.]
"Hết  ?" Cô  tin nổi.
1000 tệ, còn đắt hơn cả tiền phòng,  mà gương chỉ đưa  mỗi một câu trả lời?
DTV
Gương vẫn  cung cấp thêm thông tin gì: "Điện hạ, xin ngài hãy  về phía đông,  chuyện sẽ tự  kết quả."
Trần Nam Nam  dòng ghi nợ 1000 tệ và nhớ  điều khoản mà gương  yêu cầu cô đồng ý lúc đầu, cô chỉ  há miệng nhưng  thể thốt  lời nào.
Tiền  mất , cô  thể  gì nữa đây?
***
Tô Hà lên lầu dọn dẹp phòng nghỉ theo giờ, cô  thấy thông báo ngân hàng  điện thoại. Khi  thấy  tiền 116 tệ đột ngột chuyển  tài khoản của , cô  khỏi cảm thấy đau đầu.
"Ma kính,    là sản phẩm của cửa hàng trò chơi ? Ta  mua ngươi ,  ngươi còn thu phí của khách hàng nữa? Nếu khách hàng khiếu nại,  sẽ  tự giải quyết đấy nhé." Mỗi  khách hàng trả phí, Tô Hà nhận  10% hoa hồng, nhưng cô cảm thấy  tiền  thật phiền phức.
Gương ma  Tô Hà bước  phòng, giọng lười biếng và thờ ơ: "Đừng lo,  là chiếc gương ma thần thông quảng đại, khách hàng chỉ càng ngày càng đông thôi."
Tô Hà định  thêm gì đó, nhưng gương ma  vẻ mất kiên nhẫn: "Cô cứ  việc của cô , đừng cản trở  kiếm tiền. Theo cách  của loài  các cô, hãy coi  như một chiếc gương thông minh. Ta cung cấp chương trình miễn phí, nhưng cô  thể can thiệp  phần tính phí của ."
Sau khi khách hàng mua dịch vụ trả phí, Tô Hà nhận 10%, phần còn  90% sẽ  chia cho Gương Ma và hệ thống game. Tô Hà cũng   trách nhiệm với dịch vụ , cô  thể can thiệp  công việc của gương.
"Ngay cả gương ma cũng cần tiền ?"
"Tiền chính là năng lượng! Cô  cần tiền ?" Gương ma  buồn che giấu sự thật  Tô Hà nữa.
Tô Hà cứng họng, chạm   tiền 116 tệ trong túi, cô    gì.
"À, đừng quên nâng cấp mạng, mạng yếu  ảnh hưởng đến công việc của  đấy." Gương ma tỏ vẻ khó chịu.