Trần Nam Nam  ngửa  chiếc giường êm ái, căn phòng  thoải mái, nhưng cô   tâm trí để tận hưởng ánh nắng và khoảnh khắc bình yên giữa trưa. Trong đầu cô là một mớ bòng bong.
Trên tủ đầu giường, chiếc que thử thai với hai vạch rõ ràng   gói trong một tờ giấy. Kết quả của chiếc gương kiểm tra sức khỏe   chính xác. Nếu  khách đeo kính   ,   chắc chắn sẽ kinh ngạc đến rớt hàm.
Cô thật sự  mang thai.
Trần Nam Nam  gia cảnh , từ nhỏ  là một học sinh giỏi,  khi  nghiệp cấp ba, cô  du học tại một trường quốc tế danh tiếng và còn nhận  bằng thạc sĩ.
Sau khi trở về nước, cô  việc trong một công ty tài chính. Với học vấn cao và năng lực  việc xuất sắc, cô luôn tuân thủ đúng mực, trong công việc cũng  thủ đoạn,  bao nhiêu việc thì  bấy nhiêu. Nhờ , cô  cấp  chú ý và  thăng tiến lên vị trí trợ lý tổng giám đốc.
Một ngày nọ, qua sự giới thiệu của bạn bè, cô gặp Triệu Tuấn Lan,  hiện giờ là chồng của cô.
Triệu Tuấn Lan  điều kiện gia đình  hơn cô,   nghiệp  tiếp quản công ty của gia đình. Cả hai đều  thời gian du học và  nhiều điểm chung, họ  kết hôn với sự chúc phúc của gia đình.
DTV
  khi kết hôn, Trần Nam Nam cảm thấy mối quan hệ của hai   phần  đổi.
Triệu Tuấn Lan vẫn dành phần lớn thời gian cho công ty, ít khi ở nhà.
Còn cô,  áp lực từ phía bố  chồng, bắt đầu giảm thời gian  thêm và dần dần chuyển sự chú ý sang gia đình.
Mỗi khi cô phàn nàn về những rắc rối trong công việc, Triệu Tuấn Lan chỉ  lớn: "Nếu em  vui thì nghỉ việc , nhà   thiếu tiền,  nuôi em mà."
Lần đầu  câu  , Trần Nam Nam cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-147.html.]
Cô từ chối một  nhiệm vụ trong công việc và bỏ lỡ nhiều cơ hội thăng tiến. Khi cô đang bối rối,  chồng cũng bắt đầu  bóng gió về việc cô nên nghỉ ngơi nhiều hơn.
"Con gái ,   chăm sóc bản . Làm việc   thôi,   cố gắng quá  gì?"
"Con và Tuấn Lan trai tài gái sắc, nhân lúc còn trẻ thì sinh vài đứa cháu xinh xắn  chứ. Mẹ thấy, con  mang bầu chắc là do công việc quá bận rộn,  là nghỉ việc về nhà chuẩn  cho ?"
Trần Nam Nam vẫn còn nhớ rõ ánh mắt mong chờ của  chồng khi  những lời .
Bà  chằm chằm  bụng cô, tràn đầy kỳ vọng.
Càng lâu họ sống với , sự thúc giục của bố  chồng càng nhiều. Đến giờ, bà  thẳng thừng yêu cầu cô nghỉ việc: "Nam Nam, con nghỉ việc . Hai đứa suốt ngày bận rộn với công việc,  thể ở nhà  thế  mãi."
Trần Nam Nam cảm thấy ấm ức, khi cô kể khổ với Triệu Tuấn Lan,   : "Em ,  già ,  già lúc nào cũng   cháu bế bồng, em  hiểu cho ."
Sau đó,   hỏi ngược  cô: "Chẳng lẽ em    con ?"
Trần Nam Nam    gì.
Cô   con, nhưng cô   từ bỏ công việc chỉ để sinh con.
Sau nhiều   chuyện  hiệu quả, Trần Nam Nam quyết định im lặng, cũng giấu kín chuyện   cơ hội thăng chức.
Cấp   trao cho cô một cơ hội, chỉ cần cô đến chi nhánh khu vực vịnh  việc trong một năm,  khi trở về, cô sẽ  thăng chức phó tổng giám đốc.