Những khách hàng  mua xong bánh ngọt rủ   qua cánh cửa nhỏ, cùng khám phá "sản phẩm mới" của Nhà nghỉ Hà Diệp.
Trần Nam Nam  đợi mãi mà  thấy ai  , kỳ lạ thật, chẳng lẽ nhà nghỉ còn  lối  khác nữa ?
Sự tò mò như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng gãi ngứa lòng cô, khiến cô cảm thấy khó chịu  yên. Nôn nóng   điều gì đang diễn  bên trong, Trần Nam Nam vội vã tiến lên, xếp hàng sát   phía ,   quên mất việc giữ  cách.
Cuối cùng cũng đến lượt cô. Vì quá tò mò về "sản phẩm mới", cô  còn do dự nữa, mua tất cả các món bánh ngọt   thử và nhanh chóng  qua cánh cửa nhỏ dẫn  quầy lễ tân của nhà nghỉ.
Quang cảnh tại quầy lễ tân thật náo nhiệt,  khá nhiều khách hàng đang tụ tập ở đó.
Trần Nam Nam đang  quanh thì  thấy một giọng  vang lên từ phía trong: "Đủ  lượng ,   hãy cùng  lên tầng 6 nhé."
"Món gì mà  lên tận tầng 6 thế nhỉ?"
"Lại  leo cầu thang ?"
"Đi   đây?"
Những khách hàng xách theo bánh ngọt bắt đầu lúng túng,   với ánh mắt dò hỏi,    nên   .
Chưa kịp bàn luận xong, Tô Hà  dẫn đầu bước lên cầu thang, hướng về phía tầng 6.
Hiệu ứng "bầy cừu" bắt đầu lan tỏa,   vô thức  theo cô lên cầu thang. Một khi  bước lên bậc thang, họ chỉ còn nghĩ đến câu " đến  thì  xem cho ", cứ thế ngoan ngoãn theo chân Tô Hà lên tầng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-141.html.]
Trần Nam Nam cũng là một trong những "chú cừu" , cô  quanh thấy   đều tiến lên, chân  tự nhiên cũng bước theo mà  cần suy nghĩ.
Trên đường leo lên tầng 6, Trần Nam Nam bắt gặp một vài căn phòng đang mở cửa. Có vẻ như những phòng    dọn dẹp xong.
Mọi góc trong phòng đều toát lên sự tươi mới, căn phòng rõ ràng    sạch tỉ mỉ.
Sàn nhà  vướng một hạt bụi, nhẵn bóng như gương, phản chiếu những tia sáng ấm áp từ mặt trời xuyên qua cửa sổ. Bức tường trắng tinh,  một vết bẩn  đốm nào, lớp sơn cũng  quét  đều đặn.
DTV
Sau khi  lau chùi kỹ lưỡng đồ đạc trong phòng sáng bóng,  bàn   đặt gọn gàng những chiếc cốc và hai chai nước khoáng, phản chiếu ánh sáng mờ nhạt.
Tâm điểm của căn phòng khiến   chú ý chắc chắn là hai chiếc giường đặt ngay ngắn giữa phòng. Chăn gối  trải phẳng phiu,   một nếp nhăn, gối phồng to trông mềm mại, thoải mái. Trần Nam Nam dường như còn ngửi thấy mùi nắng từ chăn gối.
Căn phòng   chút lộn xộn nào,  thứ đều  sắp xếp gọn gàng, tạo  một bầu  khí thanh bình và sạch sẽ, mang đến cho   cảm giác dễ chịu và thoải mái.
Trần Nam Nam  thiện cảm hơn với khách sạn Hà Diệp, cô thầm nghĩ,   nếu  cuộc họp gần đây,  lẽ cô sẽ chọn khách sạn  để ở.
Cô mệt mỏi bước tiếp lên cầu thang. Nếu lên đến tầng 6 mà phát hiện  chỉ là một trò lừa thì cô sẽ lập tức cho nhà nghỉ   danh sách đen!
Khi lên đến tầng 6, Trần Nam Nam thở dốc. Cô tưởng   lâu  vận động nên mới khó thở, nhưng khi ngẩng lên  thì mới phát hiện  lý do là  quá nhiều  đang chen chúc  chật kín hành lang.
"Những khách  trải nghiệm sản phẩm mới vui lòng  xuống theo lối . Cô ơi, cô  trải nghiệm , xin mời xuống ." Tô Hà bước  để điều phối trật tự.
"Ôi bà chủ, cho  xem   nữa ,    kỹ."
"Phải đấy,  cũng  xem thêm  nữa."