Từ khi tiếp quản Nhà nghỉ Hà Diệp, mỗi ngày Tô Hà đều  giao tiếp với đủ kiểu , dần dần cô   còn vẻ ngây thơ thời  học, con  cũng trở nên cứng cáp hơn  nhiều. Thậm chí khi  chợ mua đồ, cô cũng đủ dạn dĩ để lấy thêm một bó hành mà chẳng hề e dè.
Làm   thể quá tử tế, nếu  sẽ  bó buộc bởi những quy chuẩn đạo đức!
DTV
Cô   quyền hành pháp, nhưng cô  cái miệng. Tô Hà quyết định xả hết sự bực tức .
Tô Hà mở chức năng  phim  điện thoại và cài nó  túi áo  ngực.
"Làm cái gì đấy? Thật đúng là dở , dám bán lậu ngay  cửa hàng của , ông    hổ ? Ông   tuổi thọ trung bình của cò mồi chỉ  20 năm thôi ? Sao? Sống đủ  hả?" Tô Hà lao lên như tên lửa, xả  như s.ú.n.g máy.
Mấy khách hàng đang định mua đồ  sang    lặng lẽ bỏ , trong khi vẫn ngoái đầu   tình hình căng thẳng phía .
Người đàn ông trung niên  Tô Hà  hỏng việc, mặt mày khó chịu.
Ông  kéo khóa ba lô ,  Tô Hà đầy hằn học, đôi mắt toát lên sự hiểm độc.
Thấy  đàn ông định bỏ chạy, Tô Hà nhanh chóng bước tới, chắn  mặt ông : "Sao? Lườm  hai cái  nghĩ  sẽ sợ ? Để   cho mà ,   tiêm vắc xin phòng dại ."
Người đàn ông trung niên bắt đầu  vẻ dạy đời: "Ha ha, cô em,  ngoài xã hội thì nên học hỏi nhiều , hiểu ? Bớt chuyện thì  hơn nhiều chuyện,  ? Trẻ tuổi thì đừng  bướng, nhỡ  chuyện gì xảy  thì khổ lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-125.html.]
"Học gì? Học cái mặt dày của ông ? Đừng tưởng ông lớn tuổi là   dám chửi nhé," Tô Hà   đàn ông trung niên với vẻ chán ghét, cái thái độ giả nhân giả nghĩa của ông  khiến cô buồn nôn. Đến cò mồi mà cũng dám lên giọng đạo lý.
Người đàn ông trung niên lợi dụng chiều cao, liếc Tô Hà một cách khinh khỉnh,  nhổ phì một bãi nước bọt xuống chân cô: "Con nhóc,  thấy cô học nhiều quá đến hóa ngu . Cô nghĩ đây còn là trường học ? Giỏi thì báo công an bắt  ."
Tô Hà giả bộ ngộ : "  ha,    quên mất cái cách  như ? Cảm ơn nhé, giờ  sẽ gọi điện báo công an ngay." Cô tắt chức năng  phim, bằng chứng  đủ để chứng minh ông  đang bán  đồ trái phép. Tô Hà nhanh chóng bấm  gọi công an.
Người đàn ông nghiến chặt nắm đấm, tiến lên vài bước,  Tô Hà đầy hằn học: "Báo công an  gì? Đến lúc công an tới, xem họ giúp ai, cô  ."
Tô Hà  chịu thua: "Được thôi, giỏi thì  đây đợi , xem ai sợ ai."
Cô  rõ hành vi hiện tại của  đàn ông   vi phạm pháp luật, nên công an  thể cũng   gì  ông .  Tô Hà thì  thừa thời gian, nhà nghỉ  nhân viên trông nom, việc bán bánh buổi sáng cũng  xong, cô  vội.
Còn  đàn ông , khách hàng tiềm năng của ông  là những  xếp hàng sáng nay nhưng  mua  bánh. Nếu  kiếm tiền, ông   tranh thủ bán hết chỗ bánh   khi lượng khách giảm . Để quá thời gian, hàng sẽ ế, và ông  sẽ gặp khó khăn khi bán .
"Cô!" Người đàn ông  ngờ Tô Hà thực sự dám gọi công an. Ông  định lủi , nhưng Tô Hà  chặn đường.
"Hệ thống camera giám sát bây giờ hiện đại lắm, ông mà dám đẩy , đánh , thì chuẩn   tù !" Tô Hà  hề kém cạnh trong màn đe dọa.
Trong lúc hai  đang giằng co, công an  đến. Gần đó  một đồn công an, nên họ tới  nhanh.