Chị Trương dẫn theo Mai Khiết và Đổng Tịnh  dọn dẹp các tầng trong nhà nghỉ và  đến tầng 6.
Chị Trương chỉ  phòng họp đa năng: "Đây là nơi Thầy Thôi giảng dạy, nếu cửa đóng thì   đừng  dọn dẹp nhé."
Mai Khiết và Đổng Tịnh gật đầu, Đổng Tịnh lo  quên nên cô  rút điện thoại  ghi .
Chị Trương tiếp tục : "Nếu cửa mở, thì hãy  đổ rác, dọn dẹp bàn ghế và lấy máy hút bụi từ phòng chứa đồ để hút thảm."
"Đây là phòng chứa đồ, trong   nhiều công cụ, chổi, khăn lau, găng tay đều ở  giá." Chị Trương chỉ  chiếc máy hút bụi thảm đặt trong góc phòng chứa.
DTV
"Nếu thiếu gì, hãy báo ngay cho bà chủ." Chị Trương tiếp tục dẫn hai  đến phòng chứa đồ vải.
Trong phòng chứa đồ vải, dọc theo bốn bức tường đều  đặt các kệ sắt đúc,  đó xếp chăn ga và ga giường sạch sẽ."Mỗi khi khách rời , tất cả đồ vải trong phòng đều    mới, tuyệt đối    biếng," Chị Trương nghiêm giọng nhắc nhở, dù ba  là chị em khá  thiết, chị vẫn   rõ ràng
Nếu  khách khiếu nại, một nhân viên lâu năm như chị, cũng chẳng còn mặt mũi nào.
Mai Khiết và Đổng Tịnh cam kết: "Chị Trương cứ yên tâm, chúng em sẽ  lười biếng ."
Chị Trương dịu giọng hơn, chỉ  chiếc ghế xếp đặt giữa phòng chứa: "Mấy đứa cũng  thể mua hai chiếc ghế xếp đặt ở đây hoặc trong phòng chứa đồ bên cạnh. Mệt thì  nghỉ chút."
Làm việc ở nhà nghỉ  một ưu điểm lớn là   chịu nắng gió. Trước đây, khi họ  công việc vệ sinh ngoài đường,   tìm chỗ  bóng cây để nghỉ ngơi, còn nếu trời mưa thì coi như cả ngày ngâm  trong nước.
Mai Khiết rụt rè: "Chị Trương, chúng  nghỉ ở đây   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kinh-doanh-sieu-khong-gian/chuong-101.html.]
Chị Trương  lớn: "Ở nhà nghỉ thì khác,  như ngoài đường quét dọn, chỗ đó  liên tục dọn dẹp, vì lá cây rụng  ngừng. Còn ở đây, chỉ cần khách trả phòng là chúng   dọn dẹp là ."
"Chị sẽ nhờ lễ tân lập một nhóm chat, khi nào  khách trả phòng thì họ báo trong nhóm. Lúc đó chúng  lên dọn ngay. Còn  khi  thành công việc vệ sinh buổi sáng mà khách  trả phòng, chúng   thể nghỉ ngơi ở đây, bà chủ cũng  chuyện  , mấy đứa cứ yên tâm mà nghỉ ngơi." Chị Trương giải thích cặn kẽ.
Đổng Tịnh  ngây ngô: "Bà chủ thật ."
" , bà chủ nhỏ, cô Tô  dễ tính, chúng  chỉ cần  việc chăm chỉ là ." Chị Trương cầm ấm nước bên cạnh chiếc ghế  giữa phòng vải, uống một ngụm  nhắc nhở hai  họ   cũng nên mang theo cốc nước riêng.
Chị Trương  quên dặn dò: " tuyệt đối   ăn uống trong phòng chứa ga giường nhé! Khi lấy đồ vải sạch,  nhất là đeo găng tay và rửa tay sạch sẽ . Nếu  yên tâm, hai đứa  thể để ghế xếp ở phòng chứa đồ."
Mai Khiết cẩn trọng đáp : "Chị Trương  đúng, em và Tiểu Đổng sẽ nghỉ ở phòng chứa đồ thôi."
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, chị Trương dẫn hai  đến sân phơi.
"Đây là máy giặt, mấy chiếc máy  đều dùng . Khi bỏ đồ vải  giặt, nhớ kiểm tra kỹ xem  vết bẩn khó giặt . Nếu  vết bẩn rõ ràng,  giặt bằng tay  khi cho  máy giặt." Chị Trương cẩn thận giải thích cách dùng chất tẩy rửa và chất khử trùng cho hai .
Chị Trương lo lắng : "Chiếc máy bên cạnh  là máy sấy, nhưng tốc độ sấy khá chậm, vẫn  dựa  mặt trời để phơi khô vải vóc. Hôm nay nhiều mây, mặt trời  đủ gay gắt,  sợ là hôm nay mấy cái khăn và ga giường  sẽ  khô . . ."
Vừa , chị Trương  tiến  gần mấy cái khăn tắm và chăn ga đang treo  giàn phơi. Ngạc nhiên , chị phát hiện rằng tất cả chúng  khô   và còn tỏa  hương thơm của nắng.
"Hả, hôm nay  khô hết , chẳng lẽ  xem sai dự báo thời tiết?" Chị Trương băn khoăn.
 việc đồ vải khô cũng đồng nghĩa với việc  thêm công việc mới, chị nhanh chóng bỏ qua sự thắc mắc: "Mau thu mấy cái vỏ chăn, khăn tắm  .  , lấy đôi găng tay từ bên cạnh máy giặt."