Lúc đến cửa cất tiếng: "Ngày mai là ngày an táng Như Lan công chúa , hôm nay thái tử với đến viếng ? Hoàng quý phi luôn cho rằng là hại , nếu cùng thì bà sẽ dám gì cả."
"Chiều nay sẽ đưa nàng , giờ cứ để Ngụy tướng quân đưa nàng hồi cung."
Lương Hữu Thuần xong thì nhanh chóng rời khỏi, Tiểu Hắc từ chạy đến, quấn lấy chân , cúi bế nó lên cùng Ngụy Vĩnh Lạc về. Vừa đến Bảo Ngọc Cung, , hỏi: "Ngụy tướng quân, thái tử sợ sấm sét ?"
Ngụy Vĩnh Lạc chút trầm ngâm, đáp: "Sau khi Nhược La hoàng hậu qua đời thì cứ mỗi khi mưa to gió lớn, giông sét như , thái tử điện hạ đều sợ hãi."
"Từ khi hoàng hậu qua đời ? Vậy mỗi lúc mưa gió như ngài thế nào?"
Theo lời Ngụy Vĩnh Lạc thì lúc Lương Hữu Thuần sẽ nhốt trong phòng, cho ai , thậm chí còn dùng kiếm cắt tay để mong cơn đau sẽ giúp quên hình ảnh đáng sợ đó.
Sau , khi thu nhận Dao Dao, những lúc như , cô nương sẽ liều chạy can ngăn, như thói quen, cứ mỗi khi trời sắp mưa thì Dao Dao sẽ ở bên cạnh .
sực nhớ tới cung nữ bước cùng lúc với Ngụy Vĩnh Lạc, hình như lúc ở Hạ quốc, cô nương cũng mặt trong đám tùy tùng.
"Dao Dao đó là cung nữ hôm qua ngài ?"
"Bẩm thái tử phi, đúng là cô ."
thở dài, cảm thán: "Xem lớn thế cũng chẳng dễ dàng gì."
Dứt lời, bước nhanh trong, Tiểu Hắc cũng từ tay nhảy phắt xuống, chui tọt bụi hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kim-ngu-ky-truyen/chuong-69-hoang-cung-co-thich-khach-1.html.]
Tiểu Bạch Nhi thấy về thì nhanh nhảu đến bóp vai cho , nó nũng nịu: "Tỷ tỷ, cả đêm tỷ về cũng dám ngủ, tỷ thì dắt theo với."
"Ta đến chỗ thái tử gì mà lo chứ, chiều nay đến đưa viếng Như Lan công chúa, cũng cùng ."
Chiều đến, Lương Hữu Thuần đưa viếng Như Lan, đúng như dự đoán, cùng thì hoàng quý phi chẳng dám nửa lời xúc phạm, chỉ hu hu kể khổ, than trời trách đất đủ kiểu.
Lương Hữu Thuần cũng thật ho, chẳng an ủi lấy lời nào, thắp hương xong thì túm lấy tay kéo , mặt cứ như tảng băng trôi sông , và tứ hoàng tử chắc tim nhỉ, dẫu Như Lan cũng là của họ cơ mà.
Nghe bên Đại lý tự mấy ngày nay đều dốc sức lùng sục cả đỉnh Trúc Thanh hòng kiếm thêm manh mối vụ án.
Hôm , cùng Tiểu Bạch Nhi đến đó, cho tên quản ngục ít bạc, thế là dắt đến gặp Trương Duệ.
Trương Duệ thấy đến thì tiến , cách lớp chấn song, thấy tiều tụy nhiều.
"Trương thiếu phó, việc hỏi ngài, cây đàn hôm ngài đưa cho tứ hoàng tử khắc chữ Mộc, nhớ đàn của Khuynh Thành công chúa cũng khắc chữ Mộc, khi chúng phát hiện t.h.i t.h.ể Như Lan công chúa thì Trúc Thanh đỉnh phong tỏa, dám hỏi Trương thiếu phó rốt cuộc Khuynh Thành công chúa đến lấy đàn lúc nào?"
Trương Duệ mặt tỉnh bơ: "Thái tử phi nhầm , là thần đưa nhầm đàn của cho thái tử phi, đàn vốn khắc chữ Bản."
, tiếp: "Chữ Mộc vốn thêm một nét nữa sẽ biến thành chữ Bản, hôm qua đến chỗ Khuynh Thành công chúa, xem qua đàn của nàng , cũng là chữ Bản, lẽ Trương thiếu phó đây đưa nhầm đàn của ai cho nàng , dám hỏi cây đàn khắc chữ Mộc ?"
Lúc trông vẻ mặt Trương Duệ lúng túng thật sự, đang mong chờ khai cái gì đó thì Ngô Diễn đến, lệnh thả Trương Duệ và xin rối rít vì hiểu nhầm, bảo rằng điều tra chân tướng vụ án , chẳng liên quan đến ai hết.
Không những cả mà Trương Duệ lúc cũng thộn mặt Ngô Diễn, thế là dắt chúng ngoài, bảo lính đưa đến một cái mâm, phủ một tấm vải, đến rút tấm vải , mắt là một cái móng chim to đùng.