Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An - Chương 259
Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:26:21
Lượt xem: 124
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Líu lo."
Sáng sớm.
Bị tiếng chim hót đánh thức.
Miên Miên sự phục vụ của Phán Nha, rửa mặt đánh răng, thoa kem dưỡng da mặt.
Sau đó chải đầu chọn y phục.
Quá trình chọn y phục phức tạp.
Có nhiều y phục.
Rất chọn, vui vẻ.
Có lẽ cuộc sống của nam sinh ít khi hạng mục .
Miên Miên tủ y phục rực rỡ đủ loại của , chọn một chiếc váy màu xanh nhạt.
Màu xanh kén da.
Chỉ cần đen một chút thì thể mặc màu xanh.
bây giờ nàng trắng đến phát sáng.
Có phúc lợi hưởng màu xanh.
Xanh trắng kết hợp, cực kỳ .
Ở đây áo măng tô áo bông gì đó, đều là váy, khác biệt là váy dày, váy mỏng.
Trong váy còn thể mặc y phục.
Bên ngoài thể mặc áo choàng.
Váy cũng là từng tầng từng tầng.
Rất nhiều tầng.
Rất tốn vải.
Còn thêu bên , cực kỳ tinh xảo, từng mũi từng kim may thành những họa tiết hoa lệ.
Lần hành lý ngoài nhiều là y phục của nàng.
Trong cùng còn tú nương, chuyên y phục cho nàng.
Thợ may tư nhân riêng ở trong phủ của .
Người tiền mới nhiều y phục.
Y phục chỉ tốn vải, giặt vài liền cũ.
Toàn bộ đều là cắt may chế tạo nhuộm màu thủ công.
Rất thuần tự nhiên, cũng cần lo lắng thuốc màu hóa học.
Cực kỳ xinh .
Chỉ là đắt.
Đắt là vấn đề cha nương cân nhắc, cần Miên Miên cân nhắc.
Miên Miên mặc váy xong, đường làn váy tung bay, vô cùng.
Đợi nàng mặc y phục xong ngoài.
Liền thấy cách vách cũng mở cửa.
Một thiếu niên mặc áo bào trắng như tuyết bước .
Làn da của thiếu niên thế mà còn trắng hơn cả Miên Miên.
Đại khái là kiểu thích phơi nắng.
Có kiểu trắng bệnh tật.
Bước , cũng thấy vui, cũng thấy vui.
tổng thể sẽ khiến cảm thấy tang thương.
Rõ ràng là sáng sớm.
Tiếng chim hót náo nhiệt như .
Ánh nắng cũng tươi như .
Cỏ đất cũng cảm xúc.
Hắn .
Hắn tĩnh mịch.
Cực giống như bệnh nhân suy giáp tiêu cực.
Chẳng qua suy giáp sẽ béo phì, hình của Trùng ca , thậm chí gầy, hẳn là .
Hoặc cũng thể trầm cảm nhẹ?
Không đúng, chắc hẳn thể là mức độ trung bình.
Miên Miên nghĩ, ngày nào đó vài câu hỏi kiểm tra cho Trùng ca.
Hai ăn bữa sáng xong .
Miên Miên liền tích cực cùng Trùng ca đón rùa hoa nhỏ.
Đại ca Hắc Tháp và Ngỗi Bưu cùng theo.
Râu của đại ca Hắc Tháp dọn dẹp sạch sẽ, cắt thành kiểu vòng cung, còn .
Khi Hắc Tháp và Ngỗi Bưu chung một chỗ, mà đụng hàng.
Người khác đụng hàng ai đó hổ.
Hắc Tháp và Ngỗi Bưu đụng hàng, ai đó tự hào.
Ngỗi Bưu cao lớn thô kệch, khuôn mặt dữ tợn, như một tên cực kỳ xa, đến mức cực kỳ hung tàn tự hào.
Hắc Tháp nghĩ đến, xoay xoay mà về Giang gia.
Giang gia Giang gia đây, cũng sống ở thôn, hơn nhiều.
Tiểu đậu đinh khi xưa bước còn vững, bây giờ trở thành tiểu cô nương duyên dáng yêu kiều, nhưng gã vẫn độc .
Có thể ngoài, Miên Miên vui.
Cả đều toát thở vui vẻ.
A nương sắp xếp xe ngựa.
Nàng thứ khác nhiều, ngựa nhiều, xe ngựa cũng nhiều.
Ngồi xe ngựa ngoài cũng .
Bởi vì một đoạn đường sẽ bẩn.
Khi Miên Miên thành phát hiện, trung tâm thành sạch sẽ, các nơi ở ven thành còn hôi, vệ sinh , còn sạch sẽ bằng Kinh Châu.
Vén rèm xe ngựa lên, cũng thể ngó sát xem , mệt , trong xe ngựa còn thể tựa tựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-truoc-bi-tham-kiep-nay-cau-binh-an/chuong-259.html.]
Trong xe ngựa của nàng thoải mái, còn bàn nhỏ, thậm chí còn thể pha , cũng chuẩn nhiều đồ ăn vặt.
Phán Nha, nàng cùng với Trùng ca ở trong xe ngựa.
Hai Ngỗi Bưu và Hắc Tháp đánh xe.
Tí Tòng Hoành là một tử trạch [1] , ít ngoài.
[1]
[1] cực kỳ thích ở nhà
Không hiểu tại vì ngoài vui vẻ như .
Bên ngoài qua huyên náo, trật tự.
May mà ở trong xe ngựa.
Nhìn tiểu nữ hài khoanh chân ở đối diện, bởi vì váy quá nhiều tầng, giống như một tiên hoa bông hoa, ngẩng cao đầu ưỡn ngực, dương dương đắc ý, trong miệng còn một quả mơ, một lát thì má trái phồng lên, một lát thì má phồng lên.
Có vẻ cũng quá khó khăn.
Kết quả khi xe ngựa qua một con đường đồ ăn vặt.
Miên Miên xuống xe.
Hơn nữa kéo Trùng ca cùng chen quầy bánh nướng, mặt Tí Tòng Hoành nứt .
Loại việc thể để Hắc Tháp và Ngỗi Bưu , tại vì tự chen, tự cướp.
"Ngươi hiểu, cướp như mới ngon." Miên Miên cầm chiếc bánh nóng hôi hổi trong tay, ấn Trùng ca cùng xuống bàn ghế nhỏ bên đường ăn.
Hạt mè bánh bay tung tóe.
Vụn giòn của bánh rơi xuống mặt đất.
Bánh nóng tay, đầu ngón tay nong nóng.
Rất thơm.
Bên đường qua , bước chân vội vàng.
Có nắng gió.
Gió thổi nhiều dải băng bay lên.
Bánh nướng trong tiệm bánh nướng Nhị Lang đầu đường bay lên cực kỳ cao.
Ông chủ bán bánh dáng cao lớn, tiệm phu thê, tức phụ xinh , khóe miệng nốt ruồi lớn, tay chân nhanh nhẹn.
Một nhào bột, nướng bánh, một nhận tiền, gói bánh.
Miên Miên nhét bánh trong miệng Trùng ca.
"Ca, ngươi nhân lúc bánh còn nóng mà ăn, nguội sẽ ngon nữa."
Cánh môi chạm bánh nóng hôi hổi, mặn, mùi thơm của hạt mè.
Ngồi ở quầy hàng nhỏ bên đường, gió lạnh thổi, phơi nắng ấm, ăn bánh nóng.
Người qua , đông như nước chảy.
"Ca, ngươi nướng bánh ? Hay là chúng cũng mở một quầy bánh nướng? Ngươi nướng bánh, thu tiền."
"Ta ."
"Ca, ngươi cái gì?"
"..."
*
Giang Nhị Kinh .
Hàn thế tử hoảng loạn.
Thực đoán sẽ một ngày như từ sớm.
Mấy năm nay ở Kinh Thành so với đây trái thu liễm một chút.
Nữ tử ở hậu viện, thật sự thích , thể thả đều thả .
Chỉ là cảm thấy chút xin với Vương phi của .
Hắn cũng thích Kế phi của .
Kế phi là trưởng nữ của tôn thất, chẳng qua nương cũng qua đời, trong nhà cũng là kế mẫu quản gia.
Dù luôn một vài chuyện hợp ở trong nhà, mới gả cho một bất lương như .
Vương phi là thể thả , nếu thể thả cũng thả .
Nương của hai nhi tử cũng .
Nhi tử là con của Thế tử, còn thể trở thành Thế tử đời tiếp theo, thì quá đáng, hai chỉ , còn đấu ầm ĩ.
Cũng coi như là thêm một chút khí cho hậu viện của Hàn thế tử.
Hai hài tử đều trưởng thành .
Đều dáng vẻ của hy vọng.
Hàn thế tử đến viện của Ngô thị nhiều nhất.
Cũng tình cảm đặc biệt với Ngô thị, mà cả chặng đường về Kinh cùng với Ngô thị, Hàn thế tử tự tham gia chăm sóc hài tử, duy chỉ tình cảm với hài tử .
Chăm từ nhỏ đến lớn, như cha khác.
Hắn luôn nghĩ, chính đối xử với Thư Thư như con ruột, chẳng lẽ một ngày nào đó Giang Đại trở về, Thư Thư sẽ vì là cha bỏ mà ?
Xa lạ xa gần chẳng lẽ là phụ thuộc thường ngày ở chung ?
Sau khi về kinh, vẫn hiếu thuận với Phò mã.
Trước đây hoang đường thì hoang đường, nhưng quan hệ với trưởng bối đều cực kỳ .
Ngoại trừ nương Tuệ Vân công chúa.
Thân nương căn bản lộ mặt, cũng nơi nào ở chung.
Hắn đang trong viện của Ngô thị, thấy biểu cảm của Ngô thị kỳ kỳ quái quái, giống như chuyện gì khó .
"Nói."
"Ta nhận Liễu tiên tử nghĩa nữ, nàng, hóa nàng là Uyển Nhi, nay Giang Hoài Sinh xuất gia , Giang lão phu nhân gia bệnh giường, nàng một một , nhà nào sẽ cưới cô nương như , ... ."
Hàn thế tử qua trong phòng của Ngô thị.
TBC
Đầu đau.
"Ngươi . Trưởng nữ của ngươi là một nhân vật lợi hại, từng gặp một , ngươi đừng nàng giả vờ đáng thương lừa, nàng là một cô nương, độ sức ở khắp Kinh Thành, bỡn cợt lòng , lợi hại vô cùng."
Ngô thị chỉ cúi đầu.
Hàn thế tử thấy Ngô thị như , đá một chân cái ghế mặt.
Ngô thị giỏi nhất dùng chiêu , cúi đầu trầm mặc , nhưng chủ ý kiên định hơn ai hết.
Giống như , đột nhiên ôm hài tử theo về Kinh.
Nhìn thì yếu đuối, cố chấp.