Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An - Chương 167
Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:13:43
Lượt xem: 135
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Trường Thiên đoán Giang Uyển chắc chắn kỳ ngộ, hoặc là sống cực kỳ , mà nàng địch ý với chính , kết hợp với những gì Phong nhi , Giang Trường Thiên nghĩ, nếu như cả nhà đều c.h.ế.t hết, chỉ còn sót một , mục tiêu sống của chỉ một là báo thù, khiến khác cùng chôn theo.
Có lẽ cuối cùng thành công.
Cho nên thể giải thích tại Giang Uyển chết, dáng vẻ cao quý xuất sắc hợp lý Giang Uyển .
Tất nhiên tất cả những điều đều là tự Giang Trường Thiên dựa theo manh mối mà đoán .
Cũng thể đoán sai.
Chẳng qua thà rằng g.i.ế.c nhầm cũng thể bỏ qua.
Hắn chỉ cần nghĩ đến cảnh tưởng nhà c.h.ế.t hết, liền cảm thấy cái gì cũng quá đáng.
Anh dẫn cả nhà đến phủ thành, tin rằng cả nhà Giang lão phu nhân nhất định sẽ yên , Giang Uyển thông minh hẳn là sẽ một vài chuyện.
Mặt trời ló từ chân trời .
Trong sân luyện võ, Giang Trường Thiên đang đối chiến với Mạnh Thiếu Hà.
Mạnh Thiếu Hà nghĩ đánh thắng đại ca, đánh nhạc phụ chắc là đủ.
Kiếm pháp của nhạc phụ lạ lẫm, nhưng hiểu sát ý nồng…
Mạnh Thiếu Hà tại vì , cũng dám dùng sức, chủ yếu là khuôn mặt của nhạc phụ cũng chút yêu nghiệt, đánh đến đánh , mặt đối mặt với nhạc phụ, nào cũng sẽ phân tâm.
Kết quả một cẩn thận suýt chút cảm thấy một kiếm của nhạc phụ chặn họng, may mà khoảnh khắc cuối cùng, tỉnh , một kiếm đánh kiếm trong tay nhạc phụ rơi xuống đất, thở phào nhẹ nhõm.
Đột nhiên cảm thấy sân luyện võ chút yên tĩnh.
Hắn đầu, liền thấy thê tử Tiểu Du Nhi tức giận đùng đùng đối diện , cầm một cái chày cán bột xông qua.
"Mạnh Thiếu Hà, lầm , thế mà dám bắt nạt cha !"
Cán bột bay lên, Mạnh Thiếu Hà chạy như bay…
Dưới ánh mặt trời nhạc phụ lộ nụ yếu đuối…
*
Sáng sớm.
Quan viên Tiểu Hà đến đón tiếp hôm qua mang một xấp khế đến.
Đưa đưa khế bán , đây là xem thường ai.
Tối qua Tiểu Hà về nhà, gặp ác mộng.
Mặc dù ở phủ thành trải qua phản tặc phá thành, cũng từng thấy g.i.ế.c .
ở mặt g.i.ế.c một nữ tử xinh như , vẫn là từng thấy.
Nam tử bình thường, cho dù phản tặc , thấy cô nương xinh như , khoảnh khắc đầu tiên chắc chắn sẽ nghĩ đến việc g.i.ế.c .
Giang gia ít nhiều gì chút bình thường, kinh khủng quá mức.
Tiểu Hà nghĩ một đêm, sáng sớm thức dậy, việc đầu tiên, chính là vội vàng mang khế tới.
Phản tặc khác quan tâm, Tư mã đại nhân chắc hẳn là quan tâm.
Hôm qua cũng cố ý quan sát.
Hắn chính là chuyên phụ trách nghênh đón tiếp đãi phản tặc chiêu an, chuyện quen tay.
Cả nhà phản tặc khác cửa cao viện lớn, đình viện sâu thẳm , từng một đều lộ biểu cảm kích động, giọng cũng to hơn, niềm vui thể che giấu .
Nhà Giang tư mã , đừng là nhà của , ngay cả một v.ú già cũng điềm tĩnh thôi, còn vẻ đầy phàn nàn.
Nghe quan sát phản ứng chân thật nhất của một nhà, hài nhi của nhà đó là chuẩn nhất.
Bởi vì hài nhi quá nhỏ, còn che giấu, bình thường phản ứng của tiểu hài tử mới là phản ứng chân thật nhất trong một nhà.
Kết quả tiểu hài tử biểu hiện điềm tĩnh nhất, ánh mắt, hình như còn nhiều bắt bẻ.
Làm cho Tiểu Hà vẫn luôn lo lắng trong lòng, liệu điều tra lai lịch sai .
Nhà Giang Nhị thể nào bình thường gì lạ, chỉ khuôn mặt của Giang Nhị, cũng bình thường nổi.
Nhìn mặt của Giang tư mã, cũng thể hiểu tại vì nhà còn thèm Tiểu Phượng Tiên, một kiếm liền g.i.ế.c .
Tiểu Phượng Tiên lớn lên bằng Giang tư mã.
Tất nhiên Tiểu Hà dám nhiều.
Dù từ biểu hiện của hài nhi nhỏ nhất Giang gia, cả nhà họ chỉ trạch tử lớn chinh phục, còn tìm ít sai sót.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-truoc-bi-tham-kiep-nay-cau-binh-an/chuong-167.html.]
Chỉ là đại cô nương Giang gia biểu hiện chút kiến thức, nhưng chắc là giả vờ, nàng là nhi tức phụ duy nhất của Mạnh gia ở kinh thành, Mạnh gia là dòng độc đinh, ở phủ thành đều chuyện .
Khoảng thời gian đến phủ thành mua trạch tử, là Mạnh gia , trạch tử đó cũng nhỏ hơn trạch tử .
Nghĩ như , cảm giác hình như bọn họ càng gì để đưa , lấy vài thứ mọn để thử thách vị quan Giang tư mã , thử thách cái gì chứ, còn bằng những thứ bản tự .
Sáng sớm đưa khế đến, tiếp đón là ma ma hôm qua ôm nữ nhi út của Giang tư mã.
Giang tư mã đến, Tiểu Hà cảm thấy coi thường, ngược thở phào nhẹ nhõm.
Kết quả ma ma cầm khế xem qua một lượt, ở đó vẻ mặt dịu dàng hỏi : "Hà đại nhân, khế cả nhà của mấy nha hầu như Liễu Nguyệt, Thanh Hà, Lục Thảo , chỉ đưa một tới, lỡ nắm thóp, chúng cũng dám nhận, hoặc là trả mấy về, hoặc là đưa cả một nhà đầy đủ đến đây, ngài thấy ?"
Hà đại nhân mới thở phào nhẹ nhõm một hỏi câu , trán bỗng nhiên chảy mồ hôi.
... Tại chính một lão ma ma nắm thóp .
Câu một nhà đầy đủ ở chỗ tại khiến bất an như chứ.
Tiểu Hà lau một chút mồ hôi lạnh trán : " đúng, lời ngài cực đúng, tiểu nhân lập tức đem nhà bọn họ cùng với khế tới đây."
Tiểu Hà nhận nhiệm vụ mới, vội vàng chạy về.
Ân cô , cảm thấy việc đáng tin cậy, lo lo , tiền đồ.
Tiểu Hoàng ở huyện Minh còn việc hơn một chút, cũng việc chu , suy nghĩ cũng chu hơn một chút.
…
Sáng sớm, nha lạ mặt nào xen đến mặt, giúp nàng mặc y phục rửa mặt vẫn là Ân cô.
Bữa sáng cũng là a nương và a tỷ nấu.
Ngoại trừ nơi lớn hơn một chút, cảm giác vẫn giống như ở nhà, khác biệt quá lớn.
Chỉ là trán tỷ phu hình như sưng một cục u.
Đầu của tỷ phu, mềm, thường xuyên sưng cục u.
Giang Miên Miên ung dung nhàn nhã ăn xong bữa sáng, ăn một bát mì nhỏ, một bát hoành thánh nhỏ, còn hút một cọng rau xanh, nhổ một nửa cọng rau, kén chọn đồ ăn đến rõ ràng.
Ăn cơm xong.
Ân cô dẫn a nương a tỷ còn nàng, cùng chỉnh đốn các nha gã sai vặt trong phủ.
Tỷ phu trưởng còn a cha cùng ngoài.
Người đều Ân cô tập trung .
Đêm qua mới đến, cũng cho bọn họ chạy lung tung.
Nhiều như bây giờ đều tập trung ở giữa đại viện, giống như quảng trường trong sân chơi lớn.
Giang Miên Miên, a nương còn Ân cô và a tỷ cùng ở trong phòng, ngoài là thể thấy.
Có nam nữ, lớn tuổi cũng tuổi còn nhỏ, thậm chí còn mặc hí phục, tính sơ lược một chút, hơn một trăm .
Không thì , một cái thật sự doạ giật .
Giang Miên Miên nghĩ nhà mới mấy , một bàn tay là đếm xong.
Này hơn một trăm hầu hạ, đây cũng quá nhiều .
Tần Lạc Hà cũng cảm thấy quá nhiều.
Trong thôn đều tự quản lý, những tướng công thu nạp đều thể tự việc sản xuất.
Nàng quét mắt , một trăm bốn mươi bảy .
Nếu như tất cả đều sống trong phủ, mỗi tháng đều phát lương bổng, tiền của tướng quân nào đủ , thể nào chính khổ sở săn thú bán kiếm tiền chứ.
Tần Lạc Hà Tư mã phu nhân chuyển đổi tư tưởng.
Giang Du thấy nhiều như áp lực cũng lớn.
Nhiều như một bữa ăn bao nhiêu cơm, bao nhiêu mới là đủ đây?
Sáng nay nàng cùng a nương đến nhà bếp còn thấy bên cạnh nhà bếp kho chứa, bên trong để tận mấy đấu lương thực thô lương thực tinh còn một căn phòng đầy ắp thịt rau, cảm thấy ở phủ thành còn , chuẩn nhiều thức ăn ngon như .
Bây giờ thấy nhiều như , đủ ăn mấy ngày đây?
Còn bên phía phòng ngủ chuẩn nhiều vải, đều là mới, may y phục cảm thấy may đủ cho cả nhà dùng một năm.
nhiều như , mỗi một bộ cũng đủ phát.
Buồn.