Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 317
Cập nhật lúc: 2025-04-02 22:15:27
Lượt xem: 246
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Khánh Vân Diên thế?”
“Anh xem bài báo , em đảm bảo, chắc chắn là bỏ một tiền lớn để phóng viên giỏi chuyện nhất.”
Lý Xuân Lan đưa tờ báo cho Lục Tế Thanh xem.
Lục Tế Thanh xem xong, đầu tiên là ngạc nhiên, ngạc nhiên một lúc thấy điều đó là đương nhiên.
“Chuyện kinh doanh của như , chỉ dựa kỹ thuật cũng đủ.” Lục Tế Thanh đánh giá.
“ !” Lý Xuân Lan .
“Biết xảo quyệt, ngờ giấu sâu như , còn sử dụng chiêu thức ! Chỉ cần câu chuyện đầy sóng gió phổ biến, hiệu quả hơn cả việc bỏ hàng vạn đồng để quảng cáo!”
Lý Xuân Lan bao giờ xem thường năng lực của Khánh Vân Diên.
Chỉ riêng việc du học hồi đó, ông cụ giàu gốc Hoa lúc đầu thu hút bởi kỹ năng của Lý Xuân Lan, đó chỉ mời Lý Xuân Lan thêm.
hai năm , cô dạy hết món , cũng còn việc thêm; Khánh Vân Diên quen với ông cụ giàu đó, nhà máy ô tô của cũng là tìm ông cụ thuyết phục đầu tư.
“Vì , vợ , vẫn là thật thà hơn!” Lục Tế Thanh tiến gần Lý Xuân Lan .
“Tên Khánh Vân Diên , em , thủ đoạn thật nhiều! Vì danh tiếng của nhà máy cũng thể lợi dụng gốc gác của !”
Lý Xuân Lan bóp má Lục Tế Thanh: "Anh cũng chẳng khá hơn là bao."
"Anh hơn nhiều!" Lục Tế Thanh hài lòng khi so sánh với Khánh Vân Diên mà thắng.
Lý Xuân Lan gật đầu: "Anh điểm hơn. Không hấp dẫn ong bướm như !"
Lục Tế Thanh là một trong những nhân tài xuất sắc nhất ở đơn vị, thêm ngoại hình trẻ trung trai, thực cũng hấp dẫn các cô gái trẻ như Khánh Vân Diên .
những cô gái Khánh Vân Diên thu hút, Khánh Vân Diên luôn lười tránh hiềm nghi.
Còn Lục Tế Thanh... Lý Xuân Lan âm thầm tìm hiểu, cô hỏi thăm lúc thảo luận công việc riêng với đồng nghiệp nữ ở đơn vị, luôn để cửa mở.
Thậm chí cố gắng tránh ở riêng với phụ nữ.
Cô cũng nhận , lúc Lục Tế Thanh theo đuổi cô, mỗi gặp mặt đều cố ý ăn mặc trai
bây giờ, thỉnh thoảng sẽ giảng dạy cho sinh viên bên đơn vị, luôn ăn mặc xuề xòa.
Ý thức tự giác , Lý Xuân Lan cho điểm tuyệt đối: cực kỳ hài lòng!
...
Nhiều năm ...
Khánh Bách chịu đựng đến 18 tuổi, cuối cùng cũng khỏi trại giáo dưỡng.
Những năm qua, gã giáo quan cố tình nhắm đến, một ngày thoải mái.
Mỗi đánh đập, trừng phạt, gã đều cố tự thôi miên đang gặp ác mộng.
bao nhiêu năm ... gã gần như nhớ nổi những ngày sống sung túc ở kiếp , thậm chí trong đầu còn ảo giác cái gọi là con trai nhà giàu ở kiếp chỉ là giấc mơ.
Là giấc mơ gã tưởng tượng khi còn nhỏ vì cam lòng.
khi bước khỏi trại giáo dưỡng, thấy những thứ đường phố từng thấy trong trại, cùng những thương hiệu nổi tiếng gã từng chạm trong đời .
Trong tâm trí, sự am hiểu rõ ràng về những thứ khiến gã kiếp là thật.
"Khánh Vân Diên, đáng chết! Lý Xuân Lan, đáng chết! Tất cả đều đáng chết!" Gã u ám lẩm bẩm, chuẩn thực hiện kế hoạch trả thù của .
Việc đầu tiên gã là tìm hiểu tình hình của bọn họ trong những năm qua, cuối cùng phát hiện thương hiệu xe phổ biến nhất đường, cũng là thương hiệu gã từng thấy ở kiếp , chính là sản phẩm của Khánh Vân Diên đời .
Còn chuỗi tiệm Nửa Bầu Trời tình cờ gặp phố chính là sản phẩm của Lý Xuân Lan.
Gã tham lam tất cả, đời chỉ nuôi mù chữ phát đạt, mà ba ruột giàu cũng kiếm tiền nhanh hơn.
"Tất cả những thứ đáng lẽ là của tao! Là của tao!" Gã cố chấp điên cuồng lẩm bẩm, cũng tính toán tay với hai .
chuyện gã ngờ là, vài tháng vất vả, kịp tiếp cận Khánh Vân Diên, gã đội vệ sĩ mạnh mẽ của Khánh Vân Diên ném xa.
Lại vất vả thêm vài tháng nữa, cuối cùng nó tìm cơ hội tiếp cận Lý Xuân Lan, nhưng khi gần chạm tới thì chặn , đưa thẳng đồn cảnh sát, tù thêm một thời gian nữa.
Gã cam lòng, tuyệt vọng, nhưng chỉ là một thiếu niên vấn đề thần kinh, chút tài năng nào.
Nhiều năm , gã trộm gà trộm chó sống nổi ở đại lục nữa, lang thang đến Hương Thành.
Lần duyên phận khiến gã gặp đẻ.
bây giờ bà từ ái lau mồ hôi cho một nam sinh trạc tuổi với gã.
So với đội bảo vệ bên cạnh Lý Xuân Lan và đội vệ sĩ bên cạnh Khánh Vân Diên, lúc Phùng Chỉ quá dễ khống chế!
Gã căm hận tiến lên phía .
Đột nhiên Phùng Chỉ và con trai kế của cô hoảng sợ.
Phùng Chỉ liếc Khánh Bách đầy cảnh giác, kéo con trai kế chuẩn cách gã xa một chút.
"Đồ đàn bà hạ tiện, kiếp Lý Xuân Lan đối xử với như mà vẫn chọn bà. Kiếp bà cần , nuôi đứa con hoang của khác!"
Khánh Bách âm u , giơ viên gạch trong tay đập thẳng đầu con trai kế của Phùng Chỉ.
"A Trí..." Mọi chuyện xảy quá đột ngột, Phùng Chỉ còn kịp phản ứng, đầu con trai kế đập lõm một lỗ, m.á.u chảy ngừng ngất .
Giải quyết xong một , Khánh Bách chuyển mục tiêu sang Phùng Chỉ.
Gã ruột từ xuống , chế nhạo: "Mẹ, cuộc sống của tệ nhỉ!"
"Mày... mày là thằng nhóc điên đó ?! Đừng gọi tao là , tao mày!" Phùng Chỉ giận dữ tuyệt vọng.
Những năm qua bà vất vả lắm mới định cuộc sống, ngày cuộc sống tạm ngày hôm nay, tại tên điên tìm thấy?!
"Bây giờ bà nhận nữa ? Kiếp để gả cho Khánh Vân Diên bà . ! ! Thủ phạm chính là bà! Nếu lúc đó bà nhất quyết nhận , rời khỏi nhà họ Khánh, vẫn là đứa con trai của nhà giàu . Bà hủy hoại , bà đền bù cho !"
Khánh Bách thực sự phát điên, bây giờ thể cuộc sống hạnh phúc như kiếp , gã chỉ còn cách trả thù tất cả !
Không lâu ... lúc cảnh sát đến theo báo cáo của qua đường, Phùng Chỉ chảy m.á.u ngừng, còn thở.
May mắn là con trai kế của bà dù thương nặng nhưng đánh tiếp, vẫn còn một thở cuối cùng, đưa đến bệnh viện thể giữ mạng sống, chỉ là thương ở đầu, khi chữa trị vẫn một di chứng.
Còn Khánh Bách, vài ngày bỏ trốn cảnh sát Hương Thành bắt giữ, Hương Thành án tử hình, nửa đời còn của gã, nhà tù sẽ là ngôi nhà vĩnh viễn.
Sau hơn mười năm phát triển, Lý Xuân Lan cũng trở thành một doanh nhân, nhà từ thiện nổi tiếng, tài sản thể xếp bảng xếp hạng những giàu nhất cả nước.
với tư cách là một cán bộ, Lục Tế Thanh vẫn giữ mức sống của một gia đình cán bộ.
Vì , con cái khi còn nhỏ, ba tuổi đều mặc những bộ quần áo chất lượng nhất, ăn uống ngon nhất, trong những năm tám mươi, hai vợ chồng còn nỡ để chúng đau khổ, dùng tã mà dùng bỉm đắt tiền!
Chờ lên ba tuổi, thứ đổi !
Hai em năm mười lăm tuổi, cùng thi đại học sớm hơn dự kiến, về điểm , Lý Xuân Lan cảm ơn gen di truyền của chồng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-317.html.]
….
Bốn năm , Lục Mục Triều chọn tiếp tục học lên cao, Lục Mục Tịch thì nghiệp liền kế thừa sản nghiệp của Lý Xuân Lan, trở thành thừa kế doanh nghiệp trẻ tuổi nhất.
Lục Mục Tịch trong kinh doanh mắt và khứu giác nhạy bén hơn Lý Xuân Lan, chính Lý Xuân Lan cũng thừa nhận điều .
Sau khi cô tiếp nhận tất cả các ngành nghề của Nửa Bầu Trời, cô lập tức ngửi thấy sự trỗi dậy của internet, bắt đầu chuyển hướng tất cả trọng tâm sang internet.
Mà hiện nay, đầu những năm hai nghìn, nhà nào cũng máy tính, nhiều phương tiện truyền thông đều bày tỏ nghi ngờ sâu sắc về hướng phát triển đầu tư liều lĩnh của cô.
Cho rằng cô chỉ là một thừa kế liều lĩnh.
Trước một tòa nhà cao ốc văn phòng nào đó, một chiếc xe sang trọng dừng cửa, thư ký đang chờ ở cửa lập tức cung kính mở cửa xe.
Sau đó, Lục Mục Tịch tao nhã và tự tin bước xuống xe, hề sợ hãi những ống kính máy ảnh từ các phương tiện truyền thông xung quanh.
Thư ký lập tức bên cạnh cô, về phía thang máy báo cáo với cô: "Tổng giám đốc Lục, lịch trình của ngài hôm nay , mười giờ một cuộc họp, đó là gặp Khánh tổng thương lượng hợp tác. Hai giờ chiều..."
"Đợi ..." Lục Mục Tịch dừng bước, đầu thư ký hỏi: "Hợp tác với ai?"
"Khánh tổng... Khánh tổng." Thư ký xác nhận kỹ càng mới .
"Không đây là phó tổng Chu của đơn vị bọn họ đến ?" Lục Mục Tịch hỏi.
"Vâng, nhưng Khánh tổng tự đến." Thư ký .
Lục Mục Tịch khịt mũi một tiếng, tỏ vẻ ghét bỏ.
Lên lầu văn phòng mở cuộc họp thường kỳ, Khánh Vân Diên chờ Lục Mục Tịch trong phòng họp.
Những nhân viên khác trong đơn vị đều cẩn thận đối xử với vị đại lão , thật sự hiểu bà chủ nhỏ của sự tự tin như , thể tùy tiện hất hàm với Khánh Vân Diên!
Lục Mục Tịch bước phòng hộp với khuôn mặt vô cảm, nở một nụ giả tạo: "Khánh tổng, ngài đợi lâu !"
Khánh Vân Diên lúc tuy hơn bốn mươi tuổi nhưng vẫn toát sức hút vô hạn, càng già càng trai, đúng là phong thái của một tổng giám đốc bá đạo.
"Con bé , chịu gọi một tiếng chú?" Khánh Vân Diên bất lực.
Lục Mục Tịch hừ lạnh đầy ghét bỏ: "Ba cháu ngài gặp cháu đầu chê cháu !"
Khánh Vân Diên đen mặt, cảm thấy vô cùng bất lực, Lục Tế Thanh tố cáo với Xuân Lan cũng , còn mặt trẻ con, thật sự là chút phong thái của một quân tử nào.
Mặc dù trong lòng Khánh Vân Diên mắng chửi Lục Tế Thanh, nhưng mặt ngoài vô cùng chân thành : "Ta , lúc còn trẻ hẹp hòi, sợ thiết với cháu, cho nên cứ thích mặt cháu! Không ngờ, tên đó thể chuyện như !"
Khánh Vân Diên diễn đạt, trái Lục Mục Tịch chút nghi ngờ lời của ba .
" ngài cũng thích trai cháu hơn, đối xử với hơn. Anh cháu học năm ba đại học, ngài còn đầu tư một trăm triệu cho nghiên cứu!" Lục Mục Tịch tiếp tục tính sổ.
Khánh Vân Diên một nữa âm thầm thừa nhận bởi vì trai của cô bé trông giống Xuân Lan, giống Lục Tế Thanh, cho nên theo bản năng Khánh Vân Diên nghiêng về phía trai cô bé nhiều hơn.
Khánh Vân Diên vẫn thể giả vờ: "Đây là tưởng cháu ghét ! Hơn nữa hôm nay là sinh nhật cháu, cũng chuẩn cho cháu một món quà lớn."
"Thật ?" Lục Mục Tịch tràn đầy cảm động, "Vậy hợp tác , cháu thể xin thêm hai phần trăm lợi nhuận ?"
"Tất nhiên." Khánh Vân Diên hào phóng .
Trong ánh mắt Lục Mục Tịch lộ rõ vẻ tinh quái, nhưng vẫn tiếp tục giả vờ cảm động: "Lời gió bay, chú Khánh, chúng ký hợp đồng ngay bây giờ. Cháu lập tức bảo nhân viên chuẩn hợp đồng!"
Khánh Vân Diên thấy vẻ vội vàng của cô bé, khỏi nhớ quá khứ, Xuân Lan cũng giống như đứa trẻ , tính toán thành công thì vui mừng như chuột trộm mỡ .
"Được." Khánh Vân Diên hào phóng đồng ý.
Sau đó, thì hỏi: "Hôm nay là sinh nhật cháu, cháu đến chúc mừng sinh nhật cháu ?"
"Chú Khánh, đừng nghĩ lung tung! Mẹ cháu từ khi giao việc kinh doanh cho cháu, thì trợ lý sinh hoạt cho ba cháu . Nói là trợ lý sinh hoạt, nhưng thực chất chỉ là quốc gia cho một bảo hiểm xã hội, còn những việc sinh hoạt khác đều do ba cháu .”
“Bây giờ bọn họ ở thủ đô, căn cứ nghiên cứu ở đó cũng tiện thường xuyên, chắc là đội của ba cháu mấy năm nay nghiên cứu gì nên về!"
"Ta nghĩ chuyện ." Khánh Vân Diên phản bác.
Lục Mục Tịch : "Vậy thì nhất, cháu mới xem tin tức hôm qua, nữ minh tinh xinh bằng tuổi cháu nhà chú chụp ảnh. Chú thật là đào hoa, còn nghĩ đến cháu gì? Chẳng lẽ đàn ông đều là thì vĩnh viễn nhớ nhung ?"
Khánh Vân Diên đen mặt: "Con bé , nữa là mất hai phần trăm lợi nhuận đấy!"
"Chú... Cháu thích chú nhất, chú đừng như ! Cháu ngưỡng mộ chú nhất!"
Trong một căn cứ bí mật nào đó, Lý Xuân Lan sớm hưởng thụ cuộc sống nghỉ hưu của , đang tưới hoa thì liên tục hắt .
"Chẳng lẽ hai đứa nhỏ nhớ ?"
...
Kiếp ...
Khánh Vân Diên đột ngột tỉnh dậy từ giường bệnh, vẻ mặt đầy mơ hồ.
Ông mắc bệnh trầm cảm nhiều năm , hiện tại nghiêm trọng đến mức thể ngủ , bình thường cũng sẽ kiểm soát lý trí mà nhiều việc tổn thương bản .
Mà , cuối cùng cũng ngủ , hình như ông mơ thấy một bản khác, ông ở góc độ của ngoài cuộc thấy lựa chọn khác biệt nhỏ nhặt của một bản khác.
Ở đó, ông vì lời khuyên của Lý Xuân Lan mà du học, thành công thoát khỏi tất cả những xiềng xích ràng buộc ông hiện tại.
Thế giới đó, vợ của ông, Lý Xuân Lan cũng khác, ông cảm thấy tiếc nuối vì bản trong thế giới đó mất vợ.
Nhìn thấy một bản khác theo đuổi Lý Xuân Lan, ông thậm chí còn nóng lòng giúp!
Cũng cảm thấy tiếc nuối vì lúc tìm cách nào để hòa thuận với phụ nữ yêu thương duy nhất trong thế giới .
"Khánh tổng, ngài cảm thấy thế nào?" Bác sĩ cẩn thận bước phòng bệnh cao cấp, cung kính hỏi.
"Khá ." Khánh Vân Diên , "Tiếp tục điều trị như ."
"Được, Khánh tổng."
Sau đó, Khánh Vân Diên về phía thư ký bên cạnh: "Có chuyện gì gấp ?"
"Khánh tổng, chủ lúc đua xe lật xe rơi xuống vực, c.h.ế.t tại chỗ." Thư ký Quan Di báo cáo.
Đứng ở góc độ của ngoài cuộc thấy câu chuyện của thế giới khác, đứa con nuôi ở thế giới đó mười mấy tuổi g.i.ế.c phát điên... hình như thứ đều đang tuần .
" ."
Quan Di còn gì đó, Khánh Vân Diên trực tiếp bảo Quan Di rời .
Rất nhanh, trong phòng bệnh chỉ còn một Khánh Vân Diên, một lúc ông hạ quyết định.
TBC
Có lẽ thế giới của ông hiện tại sẽ thế giới trong giấc mơ ghi đè, nhưng hiện tại, ông vẫn còn tồn tại, ông cũng đổi điều gì đó.
Một tháng , Khánh Vân Diên bán hết tài sản, một nửa bồi thường cho nhà của Lý Xuân Lan, những sống hạnh phúc trong đời , một nửa còn ông quyên góp cho vùng núi.
Từ đó, thế giới còn vị tổng giám đốc nổi tiếng nữa, chỉ còn một góa vợ mang theo tro cốt của vợ chờ đợi thế giới thế giới khác sửa chữa.
Còn những gọi là gia đình mà ông đột ngột quyết định bỏ rơi, ngoài những món đồ xa xỉ mua bằng tiền của Khánh Vân Diên, bọn họ chẳng tài sản gì.
Nhớ kết cục thấy trong thế giới khác, Khánh Vân Diên bọn họ thể cộng khổ, cuối cùng sẽ cắn xé lẫn .
HOÀN