Kiếp sau gả cho chàng - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:04:08
Lượt xem: 389

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong cung truyền chỉ là Quý phi nương nương nhớ , tiến cung bầu bạn. 

 

Ta nhớ tớ tỷ tỷ kiếp , chút kháng cự, cũng đôi phần sợ hãi. 

 

Mẫu tưởng nhớ trưởng tỷ quá nên mới thất thần. 

 

Ta trong lòng thấp thỏm chẳng yên, bước cung mà lòng rối bời. Dọc đường , ngừng tự nhủ thật cẩn thận, tay vững vàng, ngàn vạn để nước canh đổ lên y phục của tỷ tỷ thêm nào nữa. 

 

Vị trí Hoàng hậu vẫn bỏ trống, Quý phi nương nương chưởng quản hậu cung, cung nhân vì thế cung nhân trong cung đều coi như nhà, thái giám, cung nữ ai nấy cũng nở nụ niềm nở đón - chuyện như thế, ở quãng ngày xưa của trong cung, quả thật là điều vạn phần tưởng.

 

Ta cùng Quý phi nương nương vốn nét tương đồng, đều thừa hưởng dung nhan tuyệt mỹ của mẫu . Chỉ là, Quý phi dung mạo đoan trang tao nhã, thêm vẻ yêu kiều động lòng , khiến đối diện khó mà dời mắt.

 

Ta theo bản năng quỳ lạy, nàng khẽ oán trách mà đỡ dậy, : “Ngã xuống nước một cái khiến Tiểu A Trăn nhà chúng xa cách tỷ tỷ đến ?” 

 

Nàng ngắm , cau mày tiếp: “Gầy quá , mặt chẳng còn chút thịt nào.”

 

“Quý phi…” 

 

Nhàn cư vi bất thiện

“Nói xa cách , còn thật sự xưng hô như ? Trước chẳng vẫn gọi là tỷ tỷ , bây giờ còn gọi là Quý phi nữa chứ? Chỗ ngoài, cần khách sáo như .” 

 

Ta chút khẩn trương siết tay, “Tỷ tỷ.” 

 

Ta nhớ rõ, kiếp , đầu tiên mở miệng gọi Đại công chúa là tỷ tỷ, nàng liền vui răn dạy rằng, như tư cách gọi nàng hai tiếng “tỷ tỷ”. 

 

Dưới gối Quý phi một hoàng tử, tuổi cũng xấp xỉ Lý Dục Khải, nhưng tính tình nhu thuận hơn nhiều, thường ôm chân luôn miệng gọi “a di”. 

 

Đến giờ dùng bữa, mới hiểu Quý phi nương nương thương đến nhường nào. Thánh thượng yêu ai yêu cả đường , thuận miệng bảo cứ lén gọi là tỷ phu.

 

Giờ ngọ qua , cùng tiểu hoàng tử dạo trong ngự viên ngắm chim, con chim trong lồng rét, co ro thành một khối nhỏ.

 

Bỗng chốc, từ con đường nhỏ vắng trong vườn vọng đến tiếng bước chân hỗn loạn. Cung nữ, thái giám theo hầu lập tức cảnh giác, vội chắn , đem tiểu hoàng tử bảo vệ lưng.

 

Ta giật , liền thấy Tiêu Thuật Minh loạng choạng bước đến.

 

Đây rõ ràng là thâm cung nội viện, y là ngoại thần xuất hiện ở nơi ?

 

Y trông thấy , mặt thoáng hiện nét bối rối, đôi má ửng đỏ mơ hồ cảm thấy, hẳn là chuyện chẳng lành.

 

“A di , là Tiêu đại nhân. Sao ngài ở đây? Tiểu Hoàng tử nghiêm giọng hỏi, ánh mắt cũng đầy cảnh giác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-sau-ga-cho-chang/chuong-8.html.]

 

“Hôm nay trong cung yến hội gì chăng?” Ta vội vàng hỏi

 

“Hình như là Hoài An công chúa mở tiệc, triệu những tiến cung đấy ạ.”

 

Cung nhân , liền nhớ tới lời đồn đại trong kinh thành. Hoài An công chúa ái mộ Tiêu Thuật Minh, từng vì thế mà ít gây khó dễ cho Lý Trăn Trăn. 

 

Chẳng lẽ mềm nên Hoài An công chúa trực tiếp tay cưỡng bức?

 

y cũng từng cứu mạng Lý Trăn Trăn, ân khắc sâu trong lòng, thể ngó lơ. 

 

Ta vội tháo phắt đai lưng của một thái giám, rảo bước tới chỗ y. Ra lệnh cho mấy đưa tiểu Hoàng tử trở về, chỉ còn vài theo .

 

Tiểu Hoàng tử níu chặt ống tay áo , nhất quyết chịu rời

 

“Di di, để Kỳ Nhi ở , nếu chuyện gì, lời của Kỳ Nghi sẽ đáng tin hơn thái giám.” 

 

Ta mỉm với nó, bước nhanh về phía

 

“Tiêu Thuật Minh! Nếu gặp họa, theo lánh ngay!” Ta lấy đai lưng trói chặt hai tay y. 

 

“Lý Trăn Trăn? Ta...” Ánh mắt y mê mang, cả nóng hầm hập .

 

Ra khỏi nội cung, vội đẩy xuống một hồ nước, lệnh cho mấy thái giám bờ giữ chặt hai tay

Ta cất giọng hô: “Còn mau bẩm báo Hoàng thượng! Tiêu đại nhân rơi xuống nước, e nguy hiểm. Thỉnh Hoàng thượng cùng Quý phi mau phái thái y đến!”

 

May , hữu kinh vô sự. Cũng bởi sự tình náo loạn, Thánh thượng lo lắng thanh danh của , nên lập tức lệnh dẹp yên vụ việc.

 

Khi xuất cung, trời tối. Vừa lên xe ngựa, bỗng bên cạnh ló một cái đầu.

 

Thẩm Dịch An cưỡi ngựa, kéo màn xe lên, giọng chua như giấm hỏi: “Hôm nay nàng gặp Tiêu Thuật Minh trong cung ?”

 

Ta ghé song cửa, mỉm đáp: “Ta và đều ở trong kinh, tránh khỏi chạm mặt. Chuyện chẳng tránh , cứ ghen tuông mù quáng như , ghen như , trong phủ còn xào rau cũng bớt tiền mua dấm đấy.” 

 

Hắn lẩm bẩm, “Ta , sớm cưới nàng về mới yên lòng .”

 

Xe ngựa lăn bánh lộc cộc, Thẩm Dịch An cưỡi ngựa song song bên cạnh, thỉnh thoảng sang chuyện cùng . Thiếu niên ríu rít như hạt đậu bật vỏ, chuyện nhỏ chuyện to đều đem kể, giọng trong trẻo mà hăng hái.

 

Ta thoáng ngẩn , chẳng hiểu vì , cảnh mắt dường như thực hư, như một giấc mộng m.ô.n.g lung khiến hoảng hốt.

 

Loading...