Kiếp sau gả cho chàng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-14 02:59:03
Lượt xem: 449

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ta hơ tay bên lò sưởi, trong lòng cũng ấm áp theo. 

 

Vốn tính tình của khác hẳn Lý Trăn Trăn, nhưng từ nhỏ như , nhất thời khó mà đổi . phát hiện, dường như chẳng ai nghi ngờ vì sự đổi

 

Ngược , bọn họ còn tự tìm cớ an ủi , rằng vì ngã xuống nước một phen may mắn khôi phục đầu óc tỉnh táo như xưa. 

 

Ừm, đó chính là lời Nhị ca . Huynh cùng tiểu bảy tuổi vốn bất mãn chuyện Lý Trăn Trăn mỗi ngày bất chấp mà bám theo Tiêu Thuật Minh. 

 

Trưởng tử của phủ Thừa tướng hiện đang giữ chức Hình bộ thị lang, là một vị quan mặt lạnh, trong trí nhớ của Lý Trăn Trăn, nàng ít khi tiếp xúc với vị trưởng

 

Trên đó còn một vị trưởng tỷ nhập cung, hiện giờ là Quý phi đương triều đang sủng ái. 

 

Kiếp , Vân Nguyệt quốc vốn chỉ là một tiểu quốc yếu thế, cuối cùng vó ngựa địch quốc giày xéo. Kí ức cuối cùng của Vân Nguyệt quốc còn lưu trong chỉ là một mảnh huyết lệ tang thương. 

 

Còn nay, triều đại cũng chẳng rõ là đời nào, chỉ quốc hiệu là Đại Ngu. Đương kim Thánh thượng cần chính yêu dân, trị quốc hữu đạo, khiến bách tính an cư lạc nghiệp, khắp nơi cảnh thái bình thịnh trị.

 

Muôn vàn chuyện cũ kiếp giờ như mây khói thoảng qua - chỉ riêng Bùi Hoài là nỗi vướng bận chẳng thể buông. Ta , bộ hài cốt của cuối cùng yên giấc nơi quê hương chăng.

 

Mà giờ đây, tựa hồ ông trời gánh thêm một kiếp nhân duyên, nên ở đời , ban cho một thiếu niên dung mạo, khí chất đều giống hệt Bùi Hoài năm xưa.

 

Thiếu khanh Đại Lý Tự Tiêu Thuật Minh là quá mức lạnh nhạt. Trong ký ức của Lý Trăn Trăn, nàng từng tự tay áo cho , cẩn thận chọn quà mang đến tặng. thậm chí chẳng buồn liếc qua, chỉ phất tay sai ném hết khỏi cửa.

 

Thậm chí , còn trách mắng nàng giữa chốn đông , nàng “ hổ”. Lý Trăn Trăn khi chỉ thể miễn cưỡng gượng, cố giữ thể diện mặt , đến khi về phủ mới suốt một ngày một đêm. Nhị ca và Tiểu của nàng tức giận đến mức xách đao đòi c.h.é.m .

 

Ta khẽ thở dài, thầm : “Lý Trăn Trăn, đừng thích Tiêu Thuật Minh nữa, ? Hãy đổi một khác … Thẩm Dịch An chẳng hơn nhiều ?”

 

Than trong lò cháy gần hết, chẳng mấy chốc trong phòng lạnh . Ta ngoài cửa sổ, gió rét cuốn bay từng bông tuyết. Nghĩ đến những ngày ở kiếp , trong cung điện nổi chút than sưởi. Ta bỗng cảm thấy hiện tại cũng đến mức gian nan như thế, ít còn ấm.

 

Rèm cửa nặng nề vén lên, một phu nhân dung mạo đoan trang, hiền hậu bước , theo là hai ma ma. 

 

“Trăn Trăn, trong phòng con lạnh thế ? Sao lò sưởi tắt lửa mất ?” bà ôm lòng, hai tay ấm áp chà xát đôi bàn tay lạnh buốt.

 

Ta chút ngượng ngập, khẽ xoay tránh né, lén bà một cái. Từ nhỏ từng cận với trưởng bối như , càng bao giờ mẫu ôm tay sưởi ấm. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-sau-ga-cho-chang/chuong-3.html.]

 

“Con… con lạnh , ấm lắm mà.” Ta vội vàng lắc đầu.

 

Thừa tướng phu nhân khẽ nhíu mày: “Con bé gì thế? Nha ở đây chẳng chịu để ý gì cả, than cháy sạch cũng ! Cẩn thận phạt bọn chúng.”

 

Bà phân phó vài câu, chẳng bao lâu trong phòng ấm lên trở .

 

Ta nhẹ tựa lòng bà, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Mẫu …”

“Thế nào, đầu còn đau ?” Bàn tay mềm mại của bà khẽ sờ lên trán , ánh mắt đầy lo lắng.

 

Ta vội ho khan mấy tiếng, sợ bà ghét bỏ nên vội đáp: “Đỡ nhiều ạ.”

 

Trời giữa đông, mà ngã xuống nước, dù là nam tử cũng khó chịu nổi, huống chi thể nữ nhi yếu ớt. Ta liệt mấy ngày, giờ mới hồi phục đôi chút.

 

Bà vẫn yên tâm, : “Vẫn còn ho thế , nương sẽ bảo nhà bếp hầm cho con ít canh lê tuyết uống cho nhuận họng.” 

 

Lúc , ngoài cửa tiếng bước chân gấp gáp, một cái đầu nhỏ ló , là tam thiếu gia phủ Thừa tướng, Lý Dục Khải, dáng vẻ mập mạp, lanh lợi.

 

Chưa kịp ai phản ứng, nó chạy ùa , chui tọt giữa và mẫu

 

“Cẩn thận một chút! Tỷ tỷ con bệnh còn khỏi hẳn !” - Thừa tướng  phu nhân vội kéo Lý Dục Khải , sợ đụng trúng .

 

“Tỷ tỷ! Tiêu Thuật Minh tới. Hắn mang theo một đống lễ vật, là đến xin tỷ!” Lý Dục Khải hưng phấn, hai mắt sáng rực. 

 

Nhàn cư vi bất thiện

Ta ánh mắt hận sắt thành thép của hai họ, khỏi cảm thấy ngượng ngùng. 

 

Lý Dục Khải nghiêng gần, nhỏ giọng : “Tỷ tỷ, thích ! Tỷ cũng đừng thích nữa. Hắn chẳng xứng một chút nào! Tỷ tỷ của xinh , thông minh, hiền thục . Hắn thích tỷ là do mắt m.ù.  Là Tiêu Thuật Minh xứng với tỷ tỷ của !”

 

Thừa tướng  phu nhân ngẫm nghĩ một lúc, cẩn trọng : “Trăn Trăn , Tiêu đại nhân vốn là cứng đầu cố chấp, như tảng đá linh. Con đ.â.m đầu vách tường mấy , chắc cũng hiểu, duyên phận gượng ép chẳng gì. Hà tất khiến bản khổ sở?

 

Nghe lời mẫu , thiên hạ đàn ông còn nhiều, ắt sẽ coi con như trân bảo, hà tất khổ vì kẻ chẳng thương con?”

 

Ta vội gật đầu, nghiêm túc đáp : “Con . Con thích nữa… Không , ý con là, chuyện con hiểu , con sẽ rõ ràng với .” 

 

Khuôn mặt phu nhân sáng rỡ, vui mừng : “Thế mới là khuê nữ ngoan của nương chứ.”

 

Loading...