Kiếp sau gả cho chàng - Chương 10 - end

Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:05:52
Lượt xem: 324

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11

 

Sau khi hôn kì của tta và Thẩm Dịch An định một tháng đó, ngày nào cũng vội vàng bận rộn như chong chóng, chạy khắp nơi chuẩn cho hôn lễ, chẳng yên lấy một khắc.

 

Chàng mặt dày mày dạn ở Thánh thượng cầu xin, cứng rắn khiến ngài ban cho tám viên tuyết châu quý giá vốn là vật tiến cống.

 

Mọi đều cho rằng cầu vật quý là để chế tác đồ trang sức cho tân nương, ai ngờ gan cùng trời, đem bộ khảm lên… đôi hài thêu của tân nương.

 

Khi Thánh thượng chuyện, nổi giận truyền đ.á.n.h mười roi, vẫn tươi rạng rỡ, chẳng chút hối hận.

 

Đến ngày đại hôn, nha từ ngoài mang một món lễ vật, mở xem thì thấy là một câu đàn cổ, tặng để họ tên. 

 

Ta hỏi tặng là ai, nha lắc đầu , chỉ bảo đối phương nhắn rằng đây là lễ mừng tân hôn của thế tử và tiểu thư.

Ta lập tức nghĩ đến Tiêu Thuật Minh tinh thông nhất về chế tạo đàn cổ, cả đời chỉ từng một cây duy nhất một cây đàn. 

 

Nhàn cư vi bất thiện

Nhiều năm , Lý Trăn Trăn từng năn nỉ tạo thêm một cây đàn để tặng nàng, để hai thể “cầm sắt hòa minh”.

 

Ta nhẹ nhàng cất cây đàn đáy hòm gỗ lim. Trong hòm còn một bài vị khắc bốn chữ: “Lý Trăn Trăn linh vị”.

 

Để nó bên cạnh ngươi , Lý Trăn Trăn, nguyện kiếp ngươi gặp một thật lòng chỉ yêu ngươi. 

 

Ngày tiểu thư phủ Thừa tướng gả cho thế tử phủ Vu hầu, cảnh xuân rực rỡ đến chấn động kinh thành. Phía tây bầu trời, mây lành năm sắc tụ , khiến trầm trồ, một điềm lành từng .

 

Ngày , mười dặm hồng trang, phố dài rợp sắc đỏ, hoa khoe mà cũng lu mờ.

 

Chàng thiếu niên tuấn lãng trong hỉ phục, nụ rạng rỡ như xuân sớm, khiến ai cũng vui lây.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-sau-ga-cho-chang/chuong-10-end.html.]

Cuối con phố dài, một mặc áo choàng trắng, bên trong là cẩm y ửng đỏ, lặng lẽ cảnh cưới rực rỡ .

 

Ta nắm chặt trong tay dải trù hoa, khóe môi kiềm mà khẽ cong: “Bùi Hoài, cuối cùng cũng ở  bên

Kiếp , cha yêu thương, bảo hộ, gả cho nguyện kết tóc trăm năm - quả thật vô cùng viên mãn. 

 

12

 

Ngày thứ hai khi Vân Nguyệt quốc diệt vong, tuyết đầu mùa rơi trắng đất trời. Năm là Thiên Dụ nguyên niên.

 

Trên phố, một kỹ nữ áo đỏ co ro nơi góc tường. Có bụng tiến dò xem, đột nhiên hoảng hốt hô lên: “C.h.ế.t mất !” 

 

Dân chúng ùa đến xem, chẳng ai kỹ nữ đến từ , vì c.h.ế.t, chỉ thấy trong lòng nàng vẫn ôm chặt một mảnh khăn voan thêu hoa… 

 

Có kẻ nhận rằng, tấm khăn voan vốn là vật xa hoa hiếm .

 

Đầu xuân năm mới, vội vã rời , chỉ cảm thấy gặp xác ch.ết xui xẻo, khi còn nhổ nước bọt xua vận rủi. 

 

Lúc , một nam tử giả vờ thương xót, tiến gần t.h.i t.h.ể kỹ nữ , dùng sức kéo tấm khăn voan trong tay nàng . Trong khoảnh khắc , thoáng thấy dung nhan nàng, khóe môi nàng tựa hồ vẫn còn phảng phất một nụ , khiến bất giác sững sờ.

 

Đứng dậy , khẽ lẩm bẩm: “Nữ tử ... e là khi c.h.ế.t một giấc mộng .”

 

Nam tử đem tấm khăn voan bán , đổi lấy mấy lạng bạc, thong thả phố mua một vò rượu ngon, khoan khoái trở về nhà.

 

Ngày thứ hai năm Thiên Dụ nguyên niên, t.h.i t.h.ể treo nơi tường thành của quân tiền hướng Bùi gia, một trận lửa dữ thiêu rụi, hóa thành tro bụi.

 

Phồn hoa nhân thế xoay vần rốt cuộc cũng chỉ là một giấc mộng thoáng qua. 

HOÀN

 

Loading...