Trước đó, cô giúp cô tìm hiểu về Lý Văn Thư, rằng thành tích học hành của cô cũng chỉ thường thường thôi.
Tiêu Nhã vô thức đưa tay cắn móng tay cái, suy tính kỹ lưỡng về tình hình hiện tại. Cô linh cảm chắc chắn Lý Văn Thư sẽ đỗ đại học, chẳng sẽ cưới Giản Vân Đình ? Không , như thế thì cô sẽ hết đường xoay xở.
Cô chỉ còn vỏn vẹn nửa tháng để tìm cách “tác hợp” với Giản Vân Đình, nếu kết hôn thì cô thực sự còn bất cứ cơ hội nào.
Vì lẽ đó, Tiêu Nhã bắt đầu tìm hiểu xem Giản Vân Đình gần đây nhiệm vụ gì . Nếu , cô định sẽ là đầu tiên tình nguyện tham gia. chờ đợi mấy ngày liền vẫn thấy nhiệm vụ buổi diễn tập nào. Trừ trường hợp khẩn cấp, còn thì trong vòng một tháng tới bất cứ hoạt động gì.
Mèo Dịch Truyện
Tiêu Nhã bắt đầu yên, cô lập tức gọi điện cho nhờ giúp đỡ.
Tối hôm đó, Giản Vân Đình nhận tin rằng ngày mai sẽ dẫn đội sang quân khu bên cạnh để tham gia diễn tập. Mặc dù cảm thấy chút kỳ lạ, nhưng vẫn chấp thuận.
Sáng hôm , khi đội ngũ tập hợp, Giản Vân Đình thấy Tiêu Nhã ăn mặc sặc sỡ, lông mày nhíu chặt . Anh sang hỏi Chính ủy Vương:
“Đây là quân y cùng ? Đồng chí thể đổi khác cho ?”
Chính ủy Vương định cất lời thì liếc mắt sang phía Tiêu Nhã, thấy cô diện bộ đồ lòe loẹt, khiến ông khỏi nổi hết cả gân xanh.
Không chứ, quân y diễn tập mà ăn mặc như thế ? Trông chẳng khác gì gián điệp của địch phái tới cả! nghĩ đến chỉ thị từ cấp , Chính ủy Vương đành thở dài, lắc đầu:
“Đây là chỉ thị từ , cứ bố trí cho cô ở xa điểm tác chiến là .”
“Cũng đừng lộ mặt tiêu diệt thì hỏng việc.”
Giản Vân Đình mím chặt môi, ánh mắt sắc bén lộ rõ vẻ hài lòng, nhưng đây là mệnh lệnh của cấp , là một quân nhân, chỉ thể răm rắp theo.
Xe chuẩn khởi hành, "chậc" một tiếng bước lên xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/kiep-nay-ta-la-nu-chinh/chuong-698.html.]
Vừa bước lên, Giản Vân Đình thấy Tiêu Nhã ở hàng ghế đầu, đang vẫy tay gọi .
“Vân Đình! À , Đội trưởng Giản! Ngồi bên ạ.”
Tiêu Nhã mặt đầy phấn khích, ánh mắt chỉ dán , vui vẻ .
Thấy Tiêu Nhã , những binh lính quyền Giản Vân Đình ngơ ngác, vì họ đều Đội trưởng Giản yêu . lính mới thì tình hình, định huýt sáo cổ vũ.
Người lính lão làng cạnh liền ấn xuống, thì thầm tai:
“Đội trưởng Giản đối tượng , cứ yên , đừng mà gây chuyện thừa thãi.”
Lính mới run lên, nhớ mức độ huấn luyện khắc nghiệt của Đội trưởng Giản, hít một lạnh, cúi gằm mặt xuống, cố thu nhỏ xíu ghế để Giản Vân Đình phát hiện .
Giản Vân Đình ở cửa xe, ánh mắt sắc lẹm lướt qua một lượt, đầy áp lực, khiến lính mới dám nhúc nhích.
Người lính lão làng bên cạnh lắc đầu, tận tình khuyên bảo , nhưng cũng thể cứu nổi kẻ tự tìm đường chết.
Giản Vân Đình thèm để ý đến Tiêu Nhã, mà bước thẳng tới ghế phó lái, thấy ai , sải bước dài . Anh cố tình cách xa Tiêu Nhã một .
Mặt Tiêu Nhã cứng đờ, nhưng cô dùng tay nhéo mạnh đùi , giữ nụ môi, duy trì hình tượng của bản .
Giản Vân Đình khi lên xe liền nhắm mắt dưỡng thần, để tránh cho ai đó những suy nghĩ nên.
Tiêu Nhã cố gắng giữ bình tĩnh. Dù cô cũng là theo đuổi Giản Vân Đình, thể nào bày bộ mặt khó chịu với . Hơn nữa, cả xe đều là binh lính trướng , cũng là những cô cần lấy lòng. Nếu cô thể cho họ thiện cảm, thì cho dù cô thể tham gia diễn tập, cũng sẽ cho cô .
Cô tin trong cảnh như , Giản Vân Đình vẫn thể chút thiện cảm nào với cô !