19.
Ta khẽ nhíu mày, hiểu nàng ý gì. ngay giây tiếp theo, nàng gọi một cái tên: “…Thẩm Trầm Hương?”
Tim khẽ thắt , liếc mắt hiệu cho Tiểu Đào lui ngoài. Diện Dung lê đôi chân mềm oặt, gập gối bò đến gần mấy bước:
“Những ngày gần đây, cứ mơ về những chuyện thời niên thiếu. Mơ nhiều nhất… là về ngươi. Ta mơ thấy chúng từ bạn trở thành kẻ thù.”
“Ta còn mơ thấy… cái ngày hạ dược, đưa lên giường của Tần Chấp.”
Tim như ai bóp nghẹn — năm đó, chẳng là nàng tự nguyện… Ánh mắt trống rỗng của Diện Dung chăm chú :
“Mọi đều tranh sủng, quyến rũ Thái tử, giành ngươi mà bước Đông cung. Chỉ ngươi, Thẩm Trầm Hương… chỉ ngươi rằng ngươi tin , tin tự nguyện. Thế nhưng vì , vì ngươi chịu chứng cho ?!”
“Ngươi thì rộng lượng lắm, tiết hạnh nữ tử là chuyện lớn, bảo gả cho Tần Chấp. cam lòng …”
Bi thương, oán hận, cam chịu vô cảm xúc phiên lướt qua gương mặt nàng. Cuối cùng, nàng phá lên, nghiêng ngả, lệ đầm đìa:
“Ta mang thai đứa con đầu tiên của Tần Chấp, Thẩm gia hại c.h.ế.t nó. Để trả thù, cũng giúp Yến gia hại c.h.ế.t con của ngươi.”
“Ha ha ha… Thẩm Trầm Hương, ngươi còn lóc chất vấn , hỏi vì ư…”
Nàng đến co quắp cả , lâu mới dần yên lặng .
“Con của ngươi, là giết. Chiếc quạt ngà tặng ngươi, ngươi xé nát. Ngươi từ đây ân oán giữa chúng coi như dứt. vì … vì nó nguyên vẹn trong tay kẻ khác?”
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Ta siết chặt chiếc quạt xếp ngà voi trong tay, tựa vách tường, hít sâu một , cuối cùng cất lời:
“Thực … tiên hoàng hậu quý chiếc quạt .”
Nghe thấy giọng , Diện Dung bình tĩnh :
“À… hóa là ngươi, con tiện nhân . Ta , Thẩm Trầm Hương hận đến tận xương, thể tự đến gặp .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khuynh-quoc-khuynh-tam/chuong-19.html.]
Từ chính điện vọng tiếng tụng kinh u uất. Diện Dung nghiêng tai lắng , khe khẽ hát theo nhịp điệu:
“Xưa cùng kim thạch chẳng đổi, nay cùng tinh diệt quang ly… Khóc nàng tám hướng… cầu tạo hóa, xin lòng nhẹ tay…”
Cảm xúc kích động khiến độc phát, m.á.u đen trào từ miệng nàng.
“Thẩm Trầm Hương là… là một đứa ngốc, ngốc nghếch. Không chỉ cả đời giam c.h.ế.t trong hậu cung… Vì Thẩm gia , vì Tần Chấp, mà hủy cả đời , đến c.h.ế.t còn con d.a.o g.i.ế.c cho …”
Nàng đổ sập xuống đất, đôi mắt mở to, khẽ thốt lời thì thầm cuối: “Ân oán dứt hết, mà dứt chứ…”
Diện phi chết.
Ta cũng từ đó điều tra mà nhiều chuyện. Năm , trừ đội quân trong tay hoàng đế, thì Diện gia và Thẩm gia chia nắm giữ binh quyền.
Mà Thẩm Trầm Hương và Diện Dung, là đích nữ tôn quý nhất của hai nhà.
Cả hai tuổi tác tương đương, một tĩnh một động, cùng xưng là “song mỹ kinh thành”.
Từ khuê mật thuở thiếu thời đến kẻ thù đối đầu m.á.u lạnh… Cuộc tranh đoạt của họ, chỉ đơn thuần là chuyện tình cảm cá nhân, mà còn là biểu hiện cho lập trường của hai nhà Thẩm – Yến.
Để hai nhà tương tàn, cuối cùng lợi rốt cuộc là ai?
Tên cẩu hoàng đế năm xưa nhất thời say rượu hồ đồ, chỉ phụ lòng Thẩm Trầm Hương, mà còn giam hãm cả đời Diện Dung trong chốn hậu cung.
Năm đó, Diện Dung là công cụ dùng để đối phó Thẩm gia; Mà nay, Thẩm Trầm Hương trở thành lưỡi d.a.o giúp trừ khử Yến gia…
Ta bắt đầu bồn chồn bất an, đêm ngủ yên, mộng mị triền miên. Trong mơ, về đêm tuyết năm nào ở Khôn Ninh cung.
Bóng dáng mơ hồ ôn hòa bên ngoài màn giường, thật lâu:
“A Phục, đôi tay ngươi thể sửa cổ vật thư họa, nhưng thể cứu nổi hậu cung nuốt chửng từng ngụm, từng ngụm. A Phục, đừng để bản cũng nó nuốt mất…”
Ta bắt đầu lấy cớ bệnh, khỏi cửa, chỉ rúc trong Chung Tuệ cung mà vá chỗ , sửa chỗ .