KHƯƠNG BẤT KHỨ HÀN - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-12-20 17:02:11
Lượt xem: 4,901
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta đang ở gian bên cạnh uống ăn điểm tâm, bỗng câu mà linh cảm chẳng lành.
“Là phủ Thừa Tuyên Bá đây. Tên Khương Tín những Hoàng cữu ghét bỏ mà mất tước vị, còn là trò ai ai cũng .”
“Vì tranh giành một kỹ nữ, uống rượu đấu khẩu với khác trong thanh lâu, cùng uống đến say khướt, tiểu tiện quần. Ở sòng bạc nợ nần chồng chất, giễu cợt, bịt mắt bắt nhảy múa, chỉ để trốn món nợ trăm lượng bạc.”
“Thê t.ử của Khương Tín là đồ tể, thô lỗ đáng khinh. Vì vài lạng thịt mà cãi chợ búa trong tiệm, khác gì mụ đàn bà chanh chua. Cả kinh thành, thấy ai chủ mẫu mà tự phố mua thịt, còn tính toán từng đồng từng hào như .”
“Những chuyện như thế, kể mãi hết. Nữ nhi của Khương Tín, đừng đến chuyện bàn hôn sự — ở chốn kinh thành , nhà nào chút thể diện, ai dám dây nhà họ Khương? Họ còn thể diện nữa ?”
“Huống hồ, Công chúa mẫu tôn quý! Nghe đến cái tên Khương gia thôi thấy dơ tai , còn thông gia với bọn họ, chẳng khác nào đòi mạng !”
Vệ Trác rạng rỡ, đắc ý với kế sách khéo léo của chính .
Ta và Vệ Trác từng quen , nhưng chuyện về , ít nhiều cũng qua.
Hắn là con trai của Trọng Huy Trưởng công chúa và vị Phò mã đầu tiên — Vệ tướng quân. Sau khi Vệ tướng quân t.ử trận sa trường, Vệ Trác mới ba tuổi, là cốt nhục duy nhất của phò mã, ở trong Vệ phủ.
Trưởng công chúa tái giá, tuy sinh thêm con, dù mỗi năm Vệ Trác vẫn thời gian đến phủ Công chúa ở đôi ba tháng, nhưng tình mẫu t.ử giữa họ chẳng hòa thuận.
Biểu tỷ của , tên Lâm Tẫn Nhiễm, là họ hàng xa bên Vệ gia, từ nhỏ nuôi dưỡng gối lão phu nhân, lớn lên cùng Vệ Trác như thanh mai trúc mã.
Nàng lớn hơn Vệ Trác ba tuổi, thể tưởng tượng vai trò như tỷ tỷ như mẫu trong quá trình trưởng thành.
Vệ Trác dựa nàng, coi trọng nàng, vì nàng mà ngại đối đầu với mẫu là Công chúa của .
Còn hiện tại — tiếc công sức, giả vờ nhất kiến chung tình với giữa tang lễ của phụ .
…
Định Tương Quận vương Vệ Trác thắp một nén hương linh cữu phụ , liền nữ nhi nhà họ Khương câu mất hồn phách, ngày ngày la lối om sòm: ngoài , sẽ lấy ai.
“Chỉ mới gặp một mà khiến Quận vương nhớ mãi quên, ai nàng giở thủ đoạn gì linh cữu phụ ?”
“Muốn xinh trong tang phục , chỉ cần rơi vài giọt lệ thôi, e là trái tim Quận vương cũng tan chảy .”
Nhà xưa nay tiếng tăm chẳng lành, các phu nhân tiểu thư lưng bàn tán khó , thế nhưng cũng bắt đầu âm thầm cân nhắc giá trị của nhà họ Khương.
Bèn những kẻ thấy gió đổi chiều, vội vàng chạy theo bước chân Vệ Trác, nối gót đến viếng phụ .
Dù thì cũng chỉ cử quản sự đến, kèm theo chút tiền phúng điếu, chẳng tốn công gì, coi như trải sẵn đường.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Nếu ích thì gọi là đầu tư sớm, cũng chẳng thiệt hại bao nhiêu.
Nhờ phúc khí của Vệ Trác, linh đường lạnh tanh của phụ cuối cùng cũng chút náo nhiệt.
Để chứng tỏ quyết tâm “ngoài sẽ cưới ai”, Vệ Trác ba ngày hai lượt phô trương thế lực, liên tục đưa lễ vật tới.
Hôm nay là loại vải thượng hạng hiếm — thái vân cẩm, hôm là cây trâm bộ diêu đính mã não đuôi phượng nạm vàng ròng, giá trị nhỏ. Vài ngày là một hộp trân châu Nam Hải to bằng trứng bồ câu, đến phấn son, dầu gội, nước thơm…
Thật thú vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khuong-bat-khu-han/chuong-2.html.]
Ta đang chịu tang, liên tục đưa mấy thứ tới, hận thể khiến danh tiếng càng thêm tệ hại ?
Tổ mẫu bảo: “Không công hưởng lộc, bảo mang trả .”
Ta hỏi bà:
“Công nợ đ.á.n.h bạc của phụ trả hết ? Chi phí hậu sự thanh toán xong ? Bạc tháng của Trương bá và Đào ma ma bù ?”
Tổ mẫu: “...Thật cũng chỉ khách sáo thôi.”
“Những thứ nếu gửi cho con, thì con xem, nên xử lý thế nào?”
Ta chút do dự: “Đem cầm.”
“Chuẩn!” — Tổ mẫu đập bàn định đoạt, nếp nhăn mặt như nở rộ thành hoa.
Cây trâm bộ diêu mã não đuôi phượng bằng vàng ròng , nhanh chóng tiệm cầm đồ.
Ta tủm tỉm hỏi Trần chưởng quỹ trong tiệm:
“Vài hôm nữa còn vải thái vân từ Tây Vực, trân châu lớn từ Nam Hải, chưởng quỹ thu ?”
“Thu thì vẫn thu… chỉ là cô nương , nơi đây kẻ , ít nhất cũng nên đội mũ che mặt, kẻo để thấy dị nghị.”
Trần chưởng quỹ lòng , cảm tạ ông, nhưng vẫn cứ ung dung thẳng lưng bước .
Từ phố Đông dạo tới phố Tây, từ phố Bắc xuống phố Nam.
Mua cho tổ mẫu gậy trúc mới và một lọ t.h.u.ố.c thập đại bổ.
Mua cho mẫu trâm ngọc và tổ yến nấu cùng ngân nhĩ.
Mua cho bốn vị di nương vải vóc và châu hoa.
Mua rượu cho Trương bá, mua con d.a.o bếp mà Đào ma ma ngày nhớ đêm mong,
Mua kẹo bánh và dây buộc tóc cho hai tiểu nha , mua dầu bôi tay cho lão ma ma luôn ở bên tổ mẫu.
Linh tinh từng món, gom thành một đống, về tới nhà đóng cửa phát quà cho từng — náo nhiệt chẳng khác gì Tết đến.
Một chút cũng giống phủ mới qua đời.
Bốn vị di nương từ thuở còn trẻ thích tranh giành, chuẩn bốn phần y như , tưởng thể tránh tranh chấp, ai ngờ vẫn .
“Kiểu châu hoa là thích nhất, các ngươi đều nhờ mà đấy.”
“Vài hôm than thiếu xiêm y, Hoa tỷ nhi liền mua vải về cho , rõ ràng các ngươi là thơm lây.”
“Hoa tỷ nhi đưa đồ cho , mới là nàng thương nhất.”
“Chút vải vóc với châu hoa thì gì đáng tranh. Hoa tỷ nhi hứa tối nay sẽ ngủ cùng , kể tiếp truyện nàng tiên cá.”