KHƯƠNG BẤT KHỨ HÀN - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-20 17:01:57
Lượt xem: 1,373

Quận vương gia thấy trong buổi tang lễ của phụ , liền nhất kiến chung tình.  

 

Phụ lúc sinh thời chỉ là thứ bùn nhão đắp nổi tường, mẫu là nữ nhi nhà đồ tể, còn từng tái giá.  

 

Nhà họ Khương , chính là trò lớn nhất chốn kinh thành.  

 

“Biểu tỷ và nàng khác biệt một trời một vực. Nếu giả vờ như ngoài nàng , ai cũng lấy, thì mẫu còn thể chê bai gì biểu tỷ nữa?”  

 

Thì — chính là chiếc lá xanh mà Quận vương gia chọn để nền cho đóa hồng rực rỡ .  

 

Có điều, chiếc lá xanh — xanh quá mức .  

 

Vị Công chúa mẫu của thản nhiên : “Nếu con khăng khăng cưới Khương cô nương, thì cưới .”

 

Chương 1:

 

Phụ c.h.ế.t chẳng mấy thể diện.

 

Khi khiêng từ Túy Hoan Lâu, thể trần trụi, chỉ che sơ sài bằng một chiếc áo khoác hờ.

 

Từ khi ghi nhớ chuyện, ông ba ngày hai bận lui tới thanh lâu và sòng bạc, kết cục như cũng chẳng ngoài dự liệu.

 

Ta với ông vốn chẳng mấy tình, cũng nổi, đành giấu một mẩu tỏi trong tay, thỉnh thoảng đưa lên lau mắt vài cái.

 

Tỏi tuy mùi, nhưng chỉ một mẩu nhỏ, nếu gần thì cũng khó phát hiện.

 

Nào ngờ ca ca giấu một mẩu trong túi thơm, mẫu cũng giấu một mẩu trong tay áo, bốn vị di nương mỗi cũng gói một mẩu trong khăn tay.

 

Cả đám cạnh , mùi vị bắt đầu nồng nặc.

 

Tổ mẫu đập mạnh cây gậy xuống đất, mắng: “Một lũ vô lương tâm.”

 

Theo động tác , một củ tỏi nguyên vẹn lăn lông lốc khỏi tay áo bà.

 

“…”

 

Tổ mẫu ngượng ngùng:  “...Thật đó… .”

 

Mẫu và các di nương vội vàng phụ họa: 

 

“Con cũng , con cũng …”

 

Ta và ca ca , đành phụ họa theo: “Con cũng …”

 

Phụ chẳng lành gì.

 

Lúc còn bạc để đ.á.n.h cược, tiền dành sẵn mua quan tài cho tổ mẫu, của hồi môn của mẫu , bạc vụn do các di nương khâu vá tích cóp , thậm chí cả tiền học của ca ca — ông đều từng lén lấy qua.

 

Năm cập kê, ông còn định gả cho một lão thương nhân bốn mươi tuổi vợ kế.

 

Chỉ là mẫu rút con d.a.o mổ heo , từ đó ông nhắc đến chuyện thêm nào nữa.

 

nếu bảo ông là ác độc, thì cũng hẳn.

 

So với mấy kẻ vung tay đ.á.n.h đập thê tử, bán cả nữ nhi để trả nợ, thì ông vẫn còn thể gọi là tàm tạm.

 

Thế nên, khi ông c.h.ế.t, chúng ít nhiều cũng chút xót xa — nhưng chỉ là một chút mà thôi.

 

Tam thẩm trong tộc còn thật lòng hơn cả nhà .

 

mắt ngấn lệ, nghẹn ngào giường tổ mẫu:

 

“Đại điệt nhi là thê t.ử nó khắc c.h.ế.t đó. Phủ tuy sa sút, nhưng cưới một ả đồ tể cửa là chuyện khó coi, còn là một quả phụ từng qua một đời chồng, khắc c.h.ế.t phu quân đến đại điệt nhi cũng thoát...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khuong-bat-khu-han/chuong-1.html.]

 

Tam thẩm xưa nay chẳng ưa mẫu , nào tới cũng châm chọc vài câu, quanh quẩn vẫn là mấy lời đó.

 

Rõ ràng phụ cũng khắc c.h.ế.t thê t.ử — quan phu quả phụ, đều là kẻ tám lạng nửa cân, cớ chỉ chĩa mũi nhọn mẫu ?

 

Mẫu cửa ba năm lượt sinh ca ca và , nhờ thể cường tráng mà áp chế phụ , bởi thế lòng tổ mẫu.

 

Tam thẩm thì chỉ mong tổ mẫu chán ghét mẫu cho đỡ tức.

 

Trước linh cữu phụ , tam thẩm dâng hương, mấy câu giả nhân giả nghĩa để an ủi ca ca.

 

Vừa đầu liền nhân lúc tổ mẫu mang nỗi đau mất con mà đ.â.m thóc, chọc gạo.

 

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

Tiếc là — tổ mẫu chẳng nỗi đau .

 

Nếu cho đúng, thì bà chút… vui mừng.

 

“Cái đồ nghiệt súc trộm gà bắt chó, ăn chơi cờ bạc, ôm kỹ nữ gọi , níu chủ nợ gọi cha, sống chẳng mà c.h.ế.t chẳng thành ma. Ngày nào cũng rủa nó c.h.ế.t sớm để đầu t.h.a.i sớm — công lao của , ngươi tính đến?”

 

Tam thẩm: “…”

 

Sắc mặt bà như nuốt thứ gì đó thối hoắc, lắp bắp :

 

“Chẳng trách linh cữu của đại điệt nhi chẳng ai đến viếng…”

 

Lời còn dứt, quản sự kiêm gác cổng kiêm phu xe nhà chạy ào :

 

“Lão tổ tông, Định Tương Quận vương… Quận vương điện hạ đến viếng lão gia!”

 

 

Trương bá tuổi cao, giọng cũng vang, tiếng hô đầy phấn khởi lộ chút hân hoan đúng lúc.

 

Cũng khó trách ông quá kích động — bao lâu nay phủ từng nhân vật tôn quý như bước chân đến.

 

Định Tương Quận vương Vệ Trác là cháu ngoại ruột của đương kim Thánh thượng.

 

Thân mẫu của — Trọng Huy Trưởng công chúa — là tỷ cùng với Thánh thượng.

 

Nhà và vị đại gia , đừng tám cây sào, đến tám mươi cây cũng chẳng chạm .

 

Tổ mẫu ghé sát tai thì thầm: “Có phụ con thiếu bạc của Quận vương ?”

 

Có vẻ… cũng chỉ khả năng là hợp lý.

 

Vệ Trác dâng hương cho phụ xong, liền gọi chuyện riêng.

 

Quận vương Định Tương cao quý ngạo nghễ, là quý công t.ử chốn mây ngàn, ngọc cốt thanh tú, dáng vẻ như vẽ giữa tiết thu.

 

Hắn

 

“Người c.h.ế.t thể sống , Khương cô nương xin hãy nén bi thương.”

 

Một câu phúng điếu lễ tang, nhẹ nhàng khẽ khàng, tưởng như thực lòng thương xót cảnh của .

 

Hoàn khác với dáng vẻ mỉa mai châm chọc năm hôm .

 

Khi là trong một nhã gian của quán Vân Lai.

 

Quận vương cản trở chuyện hôn sự, đang mưu tính:

 

“Mẫu đồng ý cho cưới biểu tỷ, chẳng qua là chê nhà biểu tỷ sa sút. Hoa đỏ cần lá xanh kèm, chỉ cần giả vờ si tình, nhất định cưới một nữ t.ử thấp kém hơn biểu tỷ một trời một vực, lớn chuyện , đến lúc mẫu nào gì để chê bai biểu tỷ?”

 

“Biểu tỷ , giờ trong kinh thành, nhà nào là mất mặt nhất ?”

Loading...