Khủng Bố Nữ Chủ Bá - Chương 318: Anh cũng biết quan tâm đến tôi sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-29 02:58:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nó đem cho một cảm giác cực kỳ tà ác, tự chủ mà triệu hồi chiếc roi vàng, chằm chằm nó đầy cảnh giác.
"Kẻ nào?" Gã đàn ông trung niên đầu trọc nhảy phắt dậy. Đôi mắt gã cư nhiên con ngươi, cũng tỏa một luồng khí tức nồng nặc mùi hắc ám. chỉ tay gã: "Người đàn ông là Ma nô ."
Gã đầu trọc lộ vẻ ngạc nhiên: "Cô... là Nguyên Quân Dao?"
sực nhớ điều gì đó, hỏi: "Hắn chính là Kim Cang?"
"Phải." Cao Hàm lạnh lùng đáp, "Chính là , kẻ nhận Kim Quang Linh Lung Quả để tay với cô."
Ánh mắt lóe lên tia căm hận: "Loại bán rẻ linh hồn cho ma vật thế nên để sống."
Cao Hàm mỉm : " đưa cô đến đây chính là để giúp cô báo thù."
Nói đoạn, phất tay một cái, cơ thể nhẹ bẫng đáp xuống ngay ngắn chiếc ghế sofa bên cạnh. Anh bảo: "Ngồi đó mà xem báo thù cho cô thế nào, coi như đây là tiền đền đáp đống đan d.ư.ợ.c của cô."
Gương mặt Kim Cang hiện rõ vẻ giận dữ, gã quát lớn: "Thằng ranh con, khoác mà ngượng mồm! Ta xem mày báo thù cho nó kiểu gì."
Nói gã liếc , khẩy đầy ghê tởm: "Thiên đường lối mày , địa ngục cửa mày đ.â.m đầu . Đã tự dẫn xác đến đây thì gom cả mẻ một lúc!"
Ánh mắt gã lướt qua mặt và n.g.ự.c , dâm đãng: "Trông cũng ngon lành đấy, g.i.ế.c ngay thì phí quá, hưởng dụng cô cho thật mới ."
Đáy mắt Cao Hàm xẹt qua một tia hung quang, nụ trở nên lạnh lẽo và tàn nhẫn: "Vậy thì để xem ông bản lĩnh đó ."
Anh giang rộng hai tay, hai khối năng lượng đen kịt hiện mạnh mẽ ném thẳng về phía Kim Cang. Sắc mặt Kim Cang đại biến, vội đưa tay đỡ. Một lớp hắc quang tỏa chống năng lượng hắc ám của Cao Hàm.
Thế nhưng gã vẫn lực đạo đó đẩy lùi một quãng dài. Gã cúi xuống đôi bàn tay , kinh hãi phát hiện chúng ăn mòn đến mức lộ cả xương trắng hếu. Gã tin nổi mắt , thốt lên: "Làm mày thể sở hữu sức mạnh lớn đến thế? Đến cả Ma quang của Ma soái mà mày cũng phá vỡ !"
Cao Hàm như : "Vị Ma soái mà ông tôn thờ chẳng qua chỉ là tàn hồn của một Ma soái thời thượng cổ thôi. Bà đến cái đầu còn c.h.ặ.t mất thì mơ gì đến chuyện phục sinh."
Nói , chậm rãi tiến về phía bức tượng đầu. Bức tượng dường như cảm nhận nguy hiểm, bắt đầu rung lên bần bật, phát một luồng hắc quang ch.ói mắt. Mọi thứ xung quanh tác động của luồng sáng đó đều vỡ vụn thành tro bụi.
Thế nhưng Cao Hàm chỉ thản nhiên giơ cánh tay lên, lòng bàn tay hiện một luồng năng lượng hắc ám cuồn cuộn như sóng triều, xông thẳng về phía lớp hắc quang . Đi đến , hắc quang ăn mòn đến đó.
U u u...
Bức tượng đen rung chuyển dữ dội hơn. Đột nhiên, từ phía cổ đứt lìa, một luồng sáng đen vọt , lao thẳng về phía cửa sổ định bỏ chạy. Ánh mắt Cao Hàm lóe lên, hai tay khẽ chuyển, ngay phía luồng sáng đen đó bỗng xuất hiện một vòng xoáy hắc ám. Luồng sáng sợ hãi lập tức đầu, nhưng vòng xoáy hút c.h.ặ.t, lôi tuột trong.
Trong lúc vật lộn, luồng sáng đó hiện hình bóng một phụ nữ, nhưng phụ nữ đầu.
"Á!" Nó phát một tiếng thét t.h.ả.m thiết hút sạch vòng xoáy. Cao Hàm nắm c.h.ặ.t t.a.y , vòng xoáy đen thu nhỏ thành một điểm biến mất dấu vết.
Cảnh tượng khiến ngay cả cũng kinh ngạc. Cao Hàm cư nhiên g.i.ế.c cả Ma soái? Thực lực của rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Anh chậm rãi xoay về phía Kim Cang. Gã tà tu run rẩy khắp , "bịch" một tiếng quỳ sụp xuống mặt Cao Hàm: "Tiền bối, xin tha cho , cầu xin ngài tha mạng! Sau nguyện trâu ngựa cho ngài, tiền trong tài khoản của cũng thể đưa hết cho ngài."
Nói đoạn, gã sực nhớ điều gì, sang lôi cô thiếu nữ thanh thuần đang ăn mặc xộc xệch , đẩy về phía Cao Hàm: "Đây là đồ của , kỹ năng giường chiếu đỉnh nhất, xin dâng cô cho ngài, đảm bảo sẽ khiến ngài hài lòng."
Lời còn dứt, đầu của thiếu nữ đó năng lượng hắc ám bao trùm. Cô gái trẻ như hoa như ngọc đổ gục xuống đất, khi năng lượng đen tan , đầu cô chỉ còn là một bộ xương khô.
Kim Cang sợ đến mức mặt còn hạt m.á.u, đờ một lúc vội vã tiếp: "Tiền bối ưng cô cũng , còn nhiều nữ t.ử khác, xin dâng hết cho tiền bối..."
Cao Hàm bước tới, chìa tay về phía : "Thù của cô báo xong, chúng về thôi."
do dự một chút nắm lấy tay . Anh ôm ngang eo , đôi cánh đen dang rộng lưng. ngoái Kim Cang một cuối. Gã vẻ thở phào nhẹ nhõm, luôn miệng cảm tạ: "Đa tạ tiền bối g.i.ế.c, đa tạ tiền bối g.i.ế.c."
Miệng thì cảm ơn, nhưng trong mắt gã lóe lên tia hung hãn và oán độc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khung-bo-nu-chu-ba/chuong-318-anh-cung-biet-quan-tam-den-toi-sao.html.]
"Anh cứ thế mà tha cho ?" hỏi.
Cao Hàm khẩy: "Hắn là Ma nô, chủ nhân c.h.ế.t thì cũng chẳng sống nổi."
Chưa dứt lời, chúng thấy Kim Cang sững , cúi đôi bàn tay . Những mảng bầm đen bắt đầu xuất hiện và lan nhanh khắp gã. Gã hét lên t.h.ả.m thiết, lộ rõ vẻ đau đớn tột cùng, ngã lăn đất co giật liên hồi, mắt trợn ngược, miệng sùi bọt trắng.
"Hắn sẽ thối rữa mà c.h.ế.t." Cao Hàm . "Trong suốt quá trình đó, thần trí vẫn tỉnh táo, trải qua ba ngày ba đêm đau đớn sống bằng c.h.ế.t mới thể kết thúc. Ma vật thượng cổ thường dùng cách để khống chế Ma nô, khiến chúng bao giờ dám phản bội."
mà rùng sợ hãi. Thật may đây ma vật nhập Alexander biến thành nô lệ, nếu thì đời coi như xong hẳn.
"Thế nào?" Cao Hàm hỏi, "Cô thấy hài lòng chứ?"
"Cảm ơn, hài lòng." đáp, "Về nhà , sẽ đưa đan d.ư.ợ.c chuẩn cho ."
Khóe môi nhếch lên, vẻ mặt vẻ vui.
________________________________________
Về đến nhà, nhịn mà liếc về phía Lan Viên ngay sát vách. Đó là nhà của Doãn Thịnh Nghiêu, bên trong vẫn sáng đèn. Giờ đang gì nhỉ? Đang trị thương ? Không thương nặng ?
"Sao? Lo cho ?" Cao Hàm với giọng mỉa mai.
Mặt đỏ bừng lên: "Hắn là kẻ thù của , lo chứ? chỉ mong gặp xui xẻo thôi."
Cao Hàm im lặng một hồi, lầm bầm: "Cô lừa khác chứ lừa chính ."
sang hỏi: "Anh gì cơ?"
"Không gì." Vào đến nhà, phắt xuống bàn ăn, : " đói ."
đầy vạch đen đầu, đúng là cái ông tướng . Đành bảo: "Để nấu cơm cho , ăn gì?"
"Đồ nướng ." Anh đáp.
bếp, nhóm một ngọn Dị hỏa lên đem thịt bò, ớt chuông, dứa và vài loại linh thực cắt miếng, xiên que tre, rắc đủ loại gia vị nướng ngọn lửa. Chẳng mấy chốc, mùi hương ngào ngạt lan tỏa, cả căn nhà ngập trong mùi thức ăn thơm phức, đến chính cũng cầm lòng mà hít hà một .
bưng đĩa đồ nướng đầy ắp , hỏi: "Uống chút rượu ?"
"Rượu thường thì lọt mắt ." Anh .
mở tủ lạnh, lấy một bình ngọc: "Rượu đào tự ủ đấy, hứng thú ?"
Nói đoạn, mở nắp niêm phong, hương rượu trái cây thơm nức mũi tỏa . Cao Hàm mỉm dậy: "Nếu là rượu thì nhất định thể bỏ qua."
Trong lúc đang rót rượu, đột ngột ôm lấy eo từ phía , tì cằm lên vai . nâng chén rượu kề sát môi , uống cạn một khen: "Vị rượu thơm và thuần, chứa một luồng linh khí dồi dào. Được ủ từ linh quả ?"
"Đây là loại linh quả mười năm mới trái, mười năm mới chín đấy, uống nhiều một chút sẽ cho cơ thể." tỏ vô cùng thiết, đưa tay lau giọt rượu vương khóe môi .
lúc đó, đang lặng lẽ ngoài cửa sổ quan sát xoay rời . thể cảm nhận sự giận dữ và đau đớn của .
khẽ vùng khỏi vòng tay Cao Hàm. Anh , hỏi: "Cô ngoài đó?"
gật đầu, thần sắc thoáng chút u uất và hụt hẫng. Cao Hàm bỗng nắm c.h.ặ.t cổ tay , gặng hỏi: "Cô coi là cái gì? Công cụ để đuổi khéo đàn ông khác ?"
giơ tay đ.ấ.m mạnh n.g.ự.c một phát. Sắc mặt biến đổi, lùi hai bước ngã xuống sofa.
"Đừng gồng nữa." rót thêm một chén rượu trái cây đưa cho , : "Trận chiến với Ma soái lúc nãy, sử dụng sức mạnh mà thể kiểm soát , dẫn đến tổn thương đan điền. Phải điều trị ngay, nếu đừng mơ đến chuyện thăng cấp nữa."
Anh hừ lạnh một tiếng: "Hóa cô cũng quan tâm đến ?"