Khủng Bố Nữ Chủ Bá - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-12-29 02:47:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy Nhiên bước bồn tắm t.h.u.ố.c, ngâm tận bốn tiếng đồng hồ. Chắc là do phát hiện tắm t.h.u.ố.c thể rèn luyện gân cốt, lợi cho việc luyện võ nên hấp thụ thêm d.ư.ợ.c lực.

thầm khâm phục . Hắn là đại nghị lực, tương lai con đường võ đạo chắc chắn thành tựu thấp. Sau khi ngâm xong , ám thương trong đan điền của bình phục, cường độ cơ thể cũng tăng lên ít.

Xong việc, định cáo từ về thì Ngụy Nhiên bỗng gọi . Lần thái độ của hơn nhiều, chắc là vì kiêng dè vị "sư phụ" lưng .

"Nguyên tiểu thư, hội giám bảo thường niên sắp tới, cô hứng thú tham gia ?"

"Hội giám bảo?" ngơ ngác.

Ngụy Nhiên : "Mỗi năm trong giới thượng lưu ở Sơn Thành chúng đều tổ chức một hội giám bảo, sẽ mang những bảo vật để cùng thưởng lãm, còn bình chọn một 'Bảo vật chi vương'."

bắt đầu thấy hứng thú. mặn mà gì với giới thượng lưu, nhưng mở mang tầm mắt, xem bảo vật cũng là một lựa chọn tồi.

Hắn lấy hai tấm thiệp mời, : "Hội giám bảo năm nay đến lượt Ngụy gia chúng đăng cai. Nếu Nguyên tiểu thư hoặc quý sư phụ hứng thú đều thể đến tham gia, Ngụy gia chúng lấy vinh hạnh vô cùng."

Hóa đây mới là mục đích của : gặp vị sư phụ của .

nhận lấy thiệp, đáp: " sẽ chuyển lời cho sư phụ, nhưng vốn ưa tĩnh lặng, thích xô bồ, chắc đến ."

Ngụy Nhiên : "Nguyên tiểu thư chịu đến là nể mặt chúng lắm ."

Hắn cũng khéo ăn khéo thật.

Về đến nhà, định báo cho Đường Minh Lê để rủ cùng, ai ngờ kịp gọi thì gọi đến . Anh cũng hỏi hội giám bảo , thậm chí còn chuẩn sẵn thiệp mời cho nữa.

đồng ý, chợt nhớ tới Chính Dương Chân Quân. Muốn báo đáp lão nhân gia nên nhắn tin mời lão xem cùng. Tối đó lão trả lời ngay, bảo cũng chút hứng thú nhưng thể đích đến , dặn lúc đó cứ mang theo điện thoại mở gọi video cho lão xem là .

soi gương, vụ ở quán KTV , mặt bỗng dưng biến mất hai nốt u, giờ cả vùng mặt bên nhẵn nhụi như mới. Chỉ bên trái là vẫn còn bốn năm nốt u trông đáng sợ.

che mặt trái , chỉ nửa mặt : làn da trắng như tuyết, đôi mắt phượng dài, đuôi mắt thoáng chút nét phong tình quyến rũ. Dung mạo so với các đại minh tinh cũng chẳng hề kém cạnh. Thế nhưng, nếu cộng thêm nửa mặt bên trái thì trở thành mặt âm dương, chẳng khác nào mẫu xoa.

thở dài, ít nhất thì cũng hy vọng ? Một ngày nào đó, sẽ trở thành một đại mỹ nữ tuyệt thế.

Thoắt cái đến ngày hội giám bảo khai mạc. mặc bộ quần áo nhất của , nhắn tin cho Đường Minh Lê báo là , bắt một chuyến Didi đến hội trường.

Đây là một tòa kiến trúc mang phong cách Anh quốc, trông cứ như cung điện Fontainebleau , ngờ ở Sơn Thành nơi như thế . quanh, là siêu xe và những ăn mặc lộng lẫy, gương mặt tinh tế, chỉ xe Grab đến.

tự ti, định bụng rút lui nhưng nhớ hứa với Chính Dương Chân Quân, thể nuốt lời . đành mở video call, đeo tai Bluetooth bước về phía cửa chính.

Nhân viên phục vụ gác cửa chặn , lạnh lùng : "Phiền cô xuất trình thiệp mời."

đưa thiệp mời . Hắn thấy đó con dấu riêng của Ngụy Nhiên, lập tức đổi thái độ, niềm nở : "Hóa là quý khách, mời cô ."

Loại thiệp mời Ngụy Nhiên chỉ phát đầy mười tấm, mỗi tấm đều đại diện cho một nhân vật hô mưa gọi gió. Đám phục vụ tuy xưa nay vẫn trông mặt bắt hình dong, nhưng cũng hiểu rằng những đại phú gia sở thích quái đản, chỉ thích ăn mặc như bình thường.

Vào đến hội trường, bên trong trang hoàng vô cùng xa hoa, một khung cảnh linh đình, phồn hoa đô hội. Chính Dương Chân Quân gì, với tầm mắt của lão nhân gia thì cảnh tượng dĩ nhiên lọt mắt xanh.

bưng một ly vang đỏ từ khay của phục vụ, nhấp một ngụm nhỏ. Nghe ở khu trưng bày bên bày ít bảo vật, định sang xem thử thì phía vang lên một giọng :

"Nguyên Quân Dao?"

nhíu mày , thấy một khuôn mặt xinh quen thuộc xa lạ: Ty Tú.

Chính là con nhỏ năm xưa giả vờ bạn , lừa thư tình cho nam thần của trường đổ vấy lên đầu , khiến bêu riếu bàn dân thiên hạ. Thật ngờ gặp nó ở đây. Nghe bố nó kinh doanh ngoại thương, gia thế lớn.

Hôm nay nó mặc một chiếc váy liền màu trắng, trang điểm tinh xảo, chiếc kẹp tóc ngọc trai đầu qua là giá trị nhỏ.

"Tú Tú, cô là ai ?" Đứng cạnh Ty Tú là một cô gái khác, nhan sắc cũng một chín một mười nhưng vẻ ngạo mạn mặt thì còn đậm hơn.

Ty Tú mỉm : "Là bạn học cấp hai của tớ, nhiều năm gặp . Có điều gia cảnh nhà cô lắm, tiền học phí còn nợ cơ, chẳng hôm nay đến đây."

"Thế đeo khẩu trang với đội mũ thế ?" Cô gái hỏi.

"Vì mặt cô mọc đầy u nhọt, tởm lắm." Ty Tú kéo tay cô gái , : "Na Na, chúng thôi, đừng gần cô quá, lỡ mấy cái u mặt cô lây sang thì c.h.ế.t."

thì thôi, , Ngụy Na la toáng lên: "Hôm nay là nhân vật lớn đến tham gia, nhà tớ tốn bao công sức mới tổ chức hội giám bảo , để loại đây, nếu khách khứa thì còn thể thống gì nữa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khung-bo-nu-chu-ba/chuong-29.html.]

Nó bước lên một bước, chỉ thẳng mặt hỏi: "Nói , đây ?"

Đang chuyện thì một trai vóc cao ráo bước tới. Tim khẽ run lên, đúng là oan gia ngõ hẹp, đủ mặt cả . Chàng trai tên là Trần Đông Nam, chính là nam thần năm xưa.

Hắn đưa tay ôm vai Ty Tú, : "Tú Tú, Na Na, ai hai em giận thế ?"

Ty Tú mỉm : "Đông Nam, xem ai đến ."

Trần Đông Nam liếc , lộ rõ vẻ kinh ngạc tột độ: "Cô... cô là cái con 'Nguyên lác' năm xưa?"

"Nguyên lác" là biệt danh bọn chúng đặt cho . Đám , dù là bao giờ cũng đều độc ác như .

Ty Tú còn đầy ác ý bồi thêm: "Năm xưa cô còn thư tình cho đấy, hai gặp ôn chuyện cũ ?"

Trần Đông Nam lộ vẻ ghê tởm cực độ: "Đừng nhắc đến chuyện đó nữa, nhắc đến là thấy buồn nôn. Hai em , khi nhận bức thư đó, mất ăn mất ngủ cả tháng trời. Hôm nay em nhắc , chắc nhịn ăn thêm tháng nữa quá."

Ty Tú che miệng khúc khích, Ngụy Na càng nổi hỏa hơn: "Hóa là loại mặt dày, xí còn dám thư tình cho . Loại như cô cửa hội giám bảo của nhà . Phục vụ , đây!"

Tiếng của nó lớn, thu hút sự chú ý của nhiều . Một đàn ông bảnh bao trong bộ đồ phục vụ chạy , cung kính: "Tiểu thư, cô gì sai bảo?"

Ngụy Na chán ghét chỉ : "Đuổi cô ngoài cho , cô mắc bệnh truyền nhiễm, đừng để cô lây cho khác."

Mọi xung quanh thấy bệnh thì ai nấy đều vô thức lùi một bước.

"Loại hội giám bảo của Ngụy gia nhỉ?"

"Chắc là lẻn ."

"Nếu ai cũng lẻn thì bảo vật của chúng chẳng nguy hiểm ?"

Ngụy Na thấy thế, sắc mặt lập tức đổi, lớn giọng: "Mau bắt cô , kiểm tra xem ai thả cô đây, giao hết cho cảnh sát xử lý. Ngụy gia chúng xưa nay luôn chú trọng an ninh nhất."

Tên phục vụ một tiếng, gọi thêm hai tên bảo vệ lao về phía .

Chính Dương Chân Quân lên tiếng: "Con bé , đ.á.n.h sườn ba tấc của chúng."

bao giờ thực chiến với thật, sẵn tiện thử xem thành quả luyện quyền một hai tuần nay . Ngay khi một tên bảo vệ lao đến mặt, hạ thấp , tung một cú đ.ấ.m thật mạnh sườn ba tấc của . Cú đ.ấ.m mang theo một tia linh khí, tên bảo vệ rên hừ một tiếng ngã nhào xuống đất. Tên còn ngẩn , nhanh ch.óng xoay , lướt lưng , cũng tung một đòn vị trí tương tự.

Hắn đổ gục xuống. Tất cả đều sững sờ, kể cả Ty Tú và Trần Đông Nam.

Ngụy Na trừng mắt: "Cô còn dám hành hung? Người , lên hết cho ! Dạy cho cô một bài học nhớ đời, đừng đ.á.n.h c.h.ế.t là !"

Ngay khi đám bảo vệ hung hăng như hổ đói lao về phía , bỗng một tiếng quát giận dữ vang lên: "Các đang gì thế?"

Đám bảo vệ sững , lập tức thẳng hàng: "Gia chủ."

Ngụy Nhiên sải bước tới. Hôm nay mặc một bộ vest trịnh trọng, trông lịch lãm, khí chất ngời ngời. Lúc mắt đầy giận dữ, ánh mắt quét qua đám bảo vệ khiến bọn chúng cảm thấy như gai đ.â.m lưng, run cầm cập, dám ngẩng đầu lên.

Ngụy Na lập tức chạy : "Chú út, con mụ lẻn đây, chắc chắn là định ăn trộm đồ, cô còn đ.á.n.h thương của nữa, con đang định đuổi cô ngoài."

Ngụy Nhiên lạnh lùng liếc nó một cái: "Láo xược! Không chuyện với Nguyên tiểu thư như ."

Ngụy Na ngẩn . Ngụy Nhiên tiếp: "Nguyên tiểu thư là khách quý đích mời đến, cháu mạo phạm khách quý, mau xin ngay."

Ngụy Na lộ vẻ tin nổi, cứ ngỡ nhầm: "Cái... cái gì cơ? Chú bảo con xin con mụ á?"

"Câm miệng!" Ngụy Nhiên giận dữ, "Nếu cháu còn vô lễ như nữa thì đừng trách khách khí, sẽ cấm túc cháu, tiền tiêu vặt tháng cũng cắt giảm một nửa."

Ngụy Na cảm thấy vô cùng uất ức, nước mắt chực trào nhưng nó cố nhịn, nghiến răng với : "Nguyên tiểu thư, xin , là hiểu lầm cô."

thản nhiên đáp: "Không , chấp nhặt với trẻ con."

Nó như chịu một sự sỉ nhục cực lớn, sắc mặt tái mét, ánh mắt oán độc vô cùng như khoét một cái lỗ . Ngụy Nhiên sợ nó sẽ điều gì thể cứu vãn nổi, gắt lên: "Về phòng ngay!"

chạy biến ngoài, mắt rưng rưng lệ, hận thể băm vằm thành trăm mảnh. Chẳng hiểu , cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

 

 

Loading...