Khủng Bố Nữ Chủ Bá - Chương 277: Đường Minh Lê trở về

Cập nhật lúc: 2025-12-29 02:56:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cùng lúc đó, tại thủ đô, trong căn nhà cổ của Đường gia, Đường lão gia t.ử đang khoanh chân thiền luyện công trong tĩnh thất.

Đột nhiên, ông dường như cảm nhận một luồng sức mạnh vô cùng cường đại, liền mạnh mẽ đầu . Giữa khung cửa là một bóng hình cao lớn đang đó. Bầu trời đêm vốn đang quang đãng bỗng chốc loé lên một tia sét, soi sáng tới.

Ngay đó, mưa như trút nước.

Chỉ trong khoảnh khắc , ông dường như thấy đôi mắt của đó đỏ rực như m.á.u.

"Minh Lê?" Ông lớn tiếng gọi.

Người đó sải bước , mang theo mùi m.á.u tanh nồng nặc, nhưng đôi mắt là màu đen. Có lẽ ông nhầm.

"Ông nội." Đường Minh Lê ném một bọc vải xuống mặt ông. Đường lão gia nhặt lên xem, cư nhiên bên trong là một cái đầu rồng. Đầu rồng vẫn mở trừng đôi mắt màu hổ phách to như chuông đồng, bên trong tràn ngập vẻ cam lòng.

"Ông nội, ông bảo cháu g.i.ế.c con ác long ở Thanh Không Đàm, cháu ." Hắn lạnh lùng từng chữ một, "Từ nay về , ông ngăn cản cháu và Quân Dao ở bên nữa."

Đường lão gia lộ vẻ dám tin: "Con ác long là dị thú cấp năm! Tu vi của cháu cao nhất cũng chỉ là Đan Kính trung kỳ, thể..."

Đường Minh Lê đáp: "Cháu phục kích quanh Thanh Không Đàm suốt hai tháng ròng, ngày nào cũng quan sát nó. Cháu phát hiện , kỳ trăng non, sức mạnh của nó là yếu nhất. Hôm qua vặn là đầu tháng."

Đường lão gia mày kiếm nhíu c.h.ặ.t: "Thanh Không Đàm lúc vẫn là nơi băng thiên tuyết địa, cháu... cứ thế phục kích trong tuyết suốt một tháng trời ?"

Đường Minh Lê mặt đổi sắc: " ."

Đường lão gia hít một thật sâu: "Người đàn bà đó... thực sự quan trọng với cháu đến ?"

Đường Minh Lê trầm giọng: "Chuyện của cháu, cháu tự quyết định. Ông nội, từ nay về , cháu hy vọng ông can thiệp bất cứ chuyện gì của cháu nữa."

Đáy mắt Đường lão gia hiện lên vẻ giận dữ: "Cháu... cái thằng nhóc quên cả tổ tông ! Tất cả những gì cháu hôm nay đều là Đường gia ban cho, mà cháu ơn!"

Đường Minh Lê bình tĩnh : "Ông nội, ông sai . Tu vi cháu hôm nay dựa chính . À , còn sự giúp đỡ của Nguyên Quân Dao nữa. Nếu , bây giờ cháu vẫn còn đang quanh quẩn ở Ám Kính hậu kỳ, và trong chuyện cũng thể nào sống sót ."

Đường lão gia khẽ động chân mày: "Chuyện ? Chuyện gì?"

"Ông nội." Đường Minh Lê , "Cháu thành nhiệm vụ, xin cáo từ."

"Đứng !" Đường lão gia bật dậy, "Cái Tết cháu ở nhà đành, mấy ngày nữa là sinh nhật , cháu cũng về ?"

"Ông nội yên tâm, quà mừng thọ cháu chuẩn xong . Ngày đại thọ của ông, cháu nhất định sẽ về chúc thọ."

Nói đoạn, sải bước ngoài, hề đầu .

Ánh mắt Đường lão gia chút rã rời. Ông đăm đăm về hướng cháu trai rời , im lặng hồi lâu mới lên tiếng: "Có lẽ, ngay từ đầu sai . Ta nên tin những thuật bàng môn tả đạo đó, bảo nó trộm vận khí của Hồng vận nữ. Thiên lý rõ ràng, báo ứng nhãn tiền mà."

________________________________________

kinh ngạc em trai giường bệnh. Em động đậy ! Thực sự động đậy! Bàn tay em đang nắm c.h.ặ.t lấy tay !

"An Nghị, em tỉnh ?" Giọng run rẩy, "An Nghị, nếu em tỉnh thì mở mắt , chị , chị là chị của em đây!"

Thế nhưng, thiếu niên giường vẫn bất động như cũ.

"Bác sĩ! Bác sĩ Tần!" lớn tiếng gọi, "Anh mau xem, em trai tỉnh !"

Bác sĩ Tần Ngải cùng các y tá vội vàng chạy , khi thấy bàn tay đang nắm lấy tay , ai nấy đều kinh ngạc. Họ tiến hành kiểm tra chi tiết cho An Nghị. lo lắng ngoài hành lang, mỗi giây trôi qua đều dài đằng đẵng như một thế kỷ.

Một tiếng , bác sĩ Tần Ngải bước , tháo khẩu trang xuống. xúc động nắm lấy tay : "Bác sĩ Tần, em trai tỉnh đúng ?"

Tần Ngải thở dài, với ánh mắt u buồn: "Nguyên tiểu thư, em trai cô... vẫn tỉnh. Chúng cũng tại tay cử động, lẽ chỉ là một phản ứng kích ứng ngẫu nhiên thôi."

"Không! Không , em động đậy, em tỉnh ! Em chắc chắn tỉnh!" níu c.h.ặ.t lấy , nước mắt cứ thế trào .

Tần Ngải khẽ thở dài, đưa tay định ôm lòng an ủi. lúc , một đôi tay từ phía bất ngờ vươn tới, kéo về phía .

ngửi thấy một mùi hương cỏ xanh thanh khiết quen thuộc, pha lẫn với mùi m.á.u tanh nồng đậm. Hắn thì thầm bên tai : "Quân Dao, thì cứ thật to , đừng quá khắt khe với bản ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khung-bo-nu-chu-ba/chuong-277-duong-minh-le-tro-ve.html.]

Câu đó đ.â.m trúng tâm can , oà lên nức nở, đến trời đất tối tăm, nhật nguyệt mờ mịt. Hắn ôm thật c.h.ặ.t, để mặc cho lớn.

"Quân Dao, về . sẽ luôn ở bên cạnh em, mãi mãi rời xa em nữa." Đường Minh Lê dịu dàng bên tai .

Trong cơn nức nở, hề rằng Doãn Thịnh Nghiêu đang ở cuối hành lang. Anh sâu hai chúng , đ.ấ.m mạnh một cú tường, đôi mắt tràn ngập nỗi đau đớn tột cùng, đó lưng bước .

________________________________________

Không qua bao lâu, dần ngừng , thoát khỏi vòng tay của Đường Minh Lê, lau nước mắt : "Xin , mất kiểm soát."

Hắn ôn tồn hỏi: "Bây giờ trong lòng thấy khá hơn chút nào ?"

khẽ nhếch môi: "Cảm ơn , khá hơn nhiều ."

Hắn nhẹ nhàng xoa đầu : " tin rằng em trai em nhất định sẽ bình phục. Đừng để đến khi tỉnh mà em ngã bệnh vì kiệt sức. Đi thôi, đưa em về nhà nghỉ ngơi."

" bầu bạn với em trai thêm chút nữa." .

"Trạng thái tinh thần hiện giờ của em ." Hắn bảo, "Nếu để thấy em thế , sẽ đau lòng bao."

do dự một chút gật đầu, lên xe của . Về đến nhà, tắm nước nóng bước khỏi phòng tắm, thấy đang giúp gấp chăn màn. Bóng lưng khiến lòng cảm thấy thật ấm áp.

Hắn nghiêng đầu, dịu giọng : "Nghỉ ngơi cho , sáng mai tới thăm em."

gật đầu, rúc trong chăn. Chiếc chăn thật mềm mại và ấm áp, nhanh ch.óng chìm giấc ngủ.

mơ một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, em trai giữa một vùng tăm tối. lớn tiếng gọi tên em, chạy gần. Em đầu , gương mặt tuấn tú hiện lên rõ mồn một, khiến tim đau như thắt . Khoảnh khắc , cứ ngỡ như cách mấy đời.

"An Nghị, đợi chị, chị tới ngay đây!" lớn tiếng gọi.

Em lắc đầu: "Chị, đừng qua đây, đây nơi chị nên tới."

Bước chân khựng , đau lòng em: "Khi nào em mới về? Em thời gian qua chị sống khổ sở thế nào ?"

"Em chứ chị, nhưng giờ em vẫn thể về ." Em xót xa , "Tuy nhiên, chúng thể thường xuyên trò chuyện với ."

giật : "Trò chuyện thế nào? Cứ gặp trong mơ thế ?"

Khóe môi em nhếch lên, để lộ một nụ rạng rỡ như ánh mặt trời: "Chị, em chị streamer, chuyên livestream bắt ma, nổi tiếng khắp thế giới đấy."

ngượng nghịu : "Đến chuyện mà em cũng ."

"Tất nhiên , dạo em nhiều lời đồn về chị." Em , "Phòng livestream của chị hề đơn giản, chúng thể chuyện trong đó."

kinh ngạc: "Chẳng lẽ em ở địa phủ cũng thể xem livestream của chị?"

Thẩm An Nghị nở một nụ bí ẩn: "Trước đây thì , nhưng bây giờ thì . Nếu tin, chị thể kiểm tra phòng livestream của xem."

giật tỉnh giấc, vội vàng mở phòng livestream lên. phát hiện trong ba nút "Thiên - Địa - Nhân" ở phía , cái nút chữ "Địa" vốn luôn xám xịt bấy lâu nay, giờ sáng rực lên.

Sau đó, thấy tặng cho một Vương miện kim cương. vội mở xem, tặng nickname là "Địa Ngục Chi Hỏa". Sau khi tặng quà, đó còn gửi cho một tin nhắn nội bộ. mở , nước mắt trào ngay lập tức.

"Địa Ngục Chi Hỏa" : "Chị, là em đây."

Là An Nghị, thực sự là An Nghị!

lập tức lập thêm một nhóm khán giả bắt đầu bằng chữ "Địa". Trước đó, nhóm của tiền bối Âm Trường Sanh là nhóm chữ "Thiên", còn nhóm chữ "Nhân" thì vẫn lập. kéo "Địa Ngục Chi Hỏa" nhóm chat "Địa", nhưng hiện giờ em dường như online, em đang gì ở địa phủ nữa.

 

 

 

 

Loading...