Tông Trì  bận tâm,  với , “Ông Tông  cưng chiều  nửa đời , yên tâm dù    con, ông  cũng sẽ cưng chiều  nửa đời còn .”
Ra khỏi sân vận động, Vu Vi Thời bảo  đưa bà đến nhà dì hai. Tông Trì đưa Vu Vi Thời đến  bỏ  sớm. Vu Vi Thời hỏi   , Tông Trì  về nước. Từ năm mười tám tuổi, trừ dịp Tết năm đó  Tông Kính Chu bắt về,  quản lý hành tung nghiêm ngặt trong một năm, dù sống ở nhiều quốc gia, phần lớn các chuyến  của  đều bay đến Trung Quốc.
Vu Vi Thời lúc đó tức giận đến mức như  nhịn , bà hướng về phía : "Tiểu Trì, con định mê  đến bao giờ nữa, con xem con bây giờ  cái dạng gì ?"
Tông Trì phụ họa theo lời , cả  nồng nặc mùi rượu nhưng lời lẽ  ngông cuồng: " thế, con  ai mà chẳng  đổi. Những  trong căn nhà   từng coi thường  như thế nào,   quên  ..."
Ngày đó,   kịp  hết câu thì Tông Trì   Vu Vi Thời xô đẩy. Anh   từ vườn , nơi một góc hoa hồng tím đang nở rộ. Anh nghĩ bây giờ ở trong nước là mấy giờ,  đồng hồ đeo tay thì thấy trận bóng  trôi qua   hai tiếng đồng hồ. Ngày hôm  thật sự quá dài, khó khăn đến nỗi Tông Trì   chuyến bay đêm ở độ cao vạn mét mà nghĩ,   lúc đó chắc chắn   thất vọng.
Trong phòng bao, khi những  phụ nữ trò chuyện về việc họ xem hoặc  gì để giải tỏa căng thẳng, Hạ Đông Li khựng  một chút. Phùng Thiên Tự  , trêu chọc: "Bác sĩ Hạ, rõ ràng là cách giải tỏa  mấy lành mạnh, đúng ?"
Hạ Đông Li thừa nhận: " . Mấy thứ lành mạnh căn bản  thể giúp giải tỏa ."
Khi trợ lý của Phùng Thiên Tự đưa ảnh  chữ ký cho Hạ Đông Li, cô  tiện thể giúp sếp trao đổi WeChat với bác sĩ Hạ. Cô trợ lý thấy ảnh đại diện của bác sĩ Hạ là một cô bé đáng yêu,  mặt còn dán sticker hoa lá.
Cô  khỏi đùa rằng: "Không ngờ , hóa  bác sĩ Hạ  thích những thứ dễ thương như ."
Hạ Đông Li vui vẻ đón nhận lời trêu chọc đó,  rằng  lẽ cô   quá nhiều việc lý trí, nên  khi tan sở, cởi bỏ lớp vỏ bọc, cô chỉ   những việc  cần động não.
Cô   chuyện quá lâu nên   động đũa  ít ỏi. Lúc đó, món sushi cuộn bằng tay   đưa tới, mỗi suất năm miếng. Khi Hạ Đông Li ngẩng đầu  chuyện  cúi xuống  đĩa thức ăn bên tay , cô phát hiện  cô  thêm một miếng bụng cá ngừ lớn.
Cô  đầu  Tông Trì thì   : "Mấy thứ lành mạnh  giúp giải tỏa , nhưng  thể bổ sung dinh dưỡng."
Tranh thủ lúc Phùng Thiên Tự và Trâu Diễn đang  chuyện riêng, Tông Trì hỏi Hạ Đông Li: "Cái cách giải tỏa  lành mạnh của cô rốt cuộc là gì thế, xem phim cấp ba ?"
14_  Hạ Đông Li tức giận, quệt ngay một đũa wasabi lên con tôm mẫu đơn mà   ăn, miệng  thừa nhận cũng  phủ nhận: "Xem thì liên quan gì đến ! Các  xem  thì    xem !"
Tông Trì   hề che giấu. Cô đang  về chuyện từ tám trăm năm  . Có  ở biệt thự ngoại ô nhà họ, lúc đó Tông Trì  nghỉ học, các khóa học một kèm một quả thực  nhàm chán. Anh mời vài  trong đội bơi của trường, cả nam lẫn nữ, cùng Lâm Giáo Du đến ăn tối. Trong  đó  cả gia sư riêng của , Hạ Đông Li.
Họ lục lọi những chiếc đĩa cũ trong phòng chiếu phim, trong đó  một chiếc đĩa cấm  mấy  con trai  đùa truyền tay , cuối cùng rơi  tay Hạ Đông Li.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-91.html.]
Cô chỉ cần  tên  chiếc đĩa là  hiểu  phần nào. Cô im lặng đặt nó xuống. Một lát , cô lấy cớ ăn gần xong và  cô  về, nhưng Tông Trì  chặn cô . Cuối cùng, hai   chuyện loạn xạ  đầu  cuối. Tông Trì thanh minh rằng cái đĩa đó   của , mà là của Lâm Giáo Du xem xong  vứt  đây.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hạ Đông Li "ồ" một tiếng, vẫn    ngay vì khu  ít xe buýt.
Tông Trì bất chấp, hỏi cô "ồ" là  ý gì.
Hạ Đông Li: "Chỉ là đại khái  hiểu, nhưng   đưa  ý kiến."
Tông Trì lập tức sa sầm mặt. Hạ Đông Li tỏ   khó hiểu  hành động chặn đường của , cuối cùng cô đành chịu thua, hỏi ngược  Tông Trì: " 'ồ'  là sự lịch sự lớn nhất , chẳng lẽ  còn    khen ngợi  chắc?"
Tông Trì giở trò cùn, hỏi ngược Hạ Đông Li: "  tin cô  từng xem."
Hạ Đông Li thành thật nhất  thể: " thực sự  xem.   cũng đừng hoảng loạn vì sự việc bại lộ."
Tông Trì tuyên bố   hoảng, hoảng cái ch.ó gì.
Hạ Đông Li yêu cầu   cô  hết. Cô nghĩ sự tò mò trong tuổi dậy thì là bình thường. Cô tuy  xem loại phim đó của họ, nhưng cô   sách...
Tông Trì lập tức tóm lấy cô: "Vậy mà cô còn  ! Hạ Đông Li, rốt cuộc cũng  lúc cô học sinh ngoan   thừa nhận  nhỉ."
Hạ Đông Li "ừm" một tiếng, như thể chiều lòng : "Tông Trì,  chỉ   nhập hội với , để    cảm giác thoát khỏi tội  kiểu 'phép  trách  đông' đúng ?"
Lúc đó rõ ràng cô đang châm chọc , nhưng trong đầu Tông Trì  chứa đầy những suy nghĩ hoang đường.
Cái sự hoang đường của cô.
Anh mười tám tuổi như , ba mươi tuổi vẫn   đổi.
, cô  đúng. Anh chỉ  cô cùng  "nhập hội".
Tông Trì  hỏi   cách giải tỏa căng thẳng của cô, nhưng  tin chắc nó   là mấy thứ rác rưởi đó. Thời  học, cô  dùng những hình ảnh đó để giải tỏa. Cô là một  thiên về thính giác, cô giải tỏa cũng  thông qua tinh thần  mới tuôn trào .