Tuyết  đầu vai Tông Kính Chu còn  kịp tan chảy trong  ấm  giáng cho con trai  một cái tát  mặt  . Ông chất vấn: “Mày dám  thế , hả, cái đồ hỗn xược! Mày giam giữ   là   gì,  ép    ,  là  cả đời  chôn chân ở đây hả.”
“Tông Trì, là do tao và  mày  quá nuông chiều mày. Mày chạy đến nhà    xen  chuyện riêng, bất kính với  lớn thì  , còn đưa   tới đây, cắt đứt  liên lạc. Cái đồ c.h.ế.t tiệt, vì mày mà cả một đội ngũ  việc   yên  suốt dịp Tết, tao  hao tổn bao nhiêu ân tình mới gỡ  lệnh phong tỏa . Dù tao  một trăm đứa con gái cũng  gả cho cái thằng hỗn láo như mày! Bây giờ mày  đưa   xuống núi ngay, tao  mày tự  đưa Tiểu Hạ lên xe, mày dám  một chữ '' nữa thôi, tao sẽ đ.á.n.h gãy chân mày.”
Giữa sự ngỡ ngàng  , Hạ Đông Li vẫn nhớ như in ngày hôm đó, cánh cổng mở toang, gió tuyết bay tứ tung, Tông Trì đưa cô  cửa, chiếc xe đang đỗ gần đó chuẩn  đưa cô xuống núi.
Anh  chỉ mặc một chiếc áo mỏng,   lời nào,  đầu bước  nhà.
Hạ Đông Li lên xe,  lái xe đưa cho cô một hộp thuốc, chính là t.h.u.ố.c hạ sốt mà cô   chịu uống khi ở trong biệt thự.
Ngày hôm đó,  đường xuống núi, Hạ Đông Li cố chịu đựng cơn sốt cao, nước mắt rơi xuống môi  đắng  nóng. Lúc , cảm giác duy nhất của cô là việc chia tay quả thực đau đớn đến tê dại và tan nát như những gì    trong sách,  thể diễn tả , và cô tin chắc rằng,  lẽ cả đời  cô sẽ  bao giờ gặp    nữa.
Sau đó, luật sư và    đến tìm cô, điều  càng xác nhận phán đoán của cô.
Vu Vi Thời xin  vì sự nông nổi và cố chấp của con trai. Lúc đó Hạ Đông Li nghẹn  gần như  thở nổi, cô  cô  bao giờ trách  , nhưng cô cũng   lối thoát ở . Cô  nhờ    chuyển lời đến Tông Trì: “Chúng  chỉ là  hợp …”
Lời  kịp thốt , Vu Vi Thời lạnh lùng  với Hạ Đông Li rằng: “Năm đó Tiểu Trì  đồng ý  nước ngoài, đồng ý sẽ . Nếu   những lời của cô   rối loạn tâm trí nó, thì nó sẽ  cố chấp đến mức .”
“Thậm chí  chỉ từ thời cấp ba, cả  và bố nó đều tin rằng việc nó  ở  năm lớp 9 cũng là vì cô. Đây cũng là điều  hối hận nhất, lẽ  năm đó  nên thuận theo ý bố nó mà chuyển trường. Có lẽ nếu nó  học trong hệ thống giáo d.ụ.c chính quy mấy năm đó, nó sẽ  trở nên như .  và bố nó chỉ  một đứa con , Tiểu Trì gần như  bố nó lên kế hoạch từ khi mới sinh ,  sản nghiệp ở trong nước đều  giao cho nó. Đó cũng là lý do bố nó khăng khăng  giữ nó  học ở trong nước thêm vài năm, và cũng là lý do Tiểu Trì  quốc tịch khác với bố nó. , chỉ vì chuyện , bố nó gần như  giam lỏng nó ở nhà, ép buộc nó  đồng ý…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-85.html.]
Hạ Đông Li hiểu   chuyện. Cô cúi đầu, sự tủi  và nhục nhã  tê dại đến mức  phân biệt , cuối cùng chỉ đành lẩm bẩm đồng ý với những yêu cầu  cho là của một   từ Vu Vi Thời:
“Xóa hết  phương thức liên lạc của nó, bao gồm cả bạn bè nó, tất cả  thứ. Nếu nó  , đừng để ý, đừng gặp mặt.”
“Đừng cho nó bất kỳ hy vọng nào.”
Vu Vi Thời  Hạ Đông Li  dùng  tiền Tông Trì để  cho cô chi tiêu để đầu tư thêm cho Trần Hướng Dương nhân danh Tông Trì. Trước khi , bà  sẽ bù  cho cô một khoản, sẽ  chuyển  tài khoản của cô trong vòng ba ngày. Số tiền   chỉ là khoản bồi thường của Tông Trì dành cho cô những năm qua, mà còn là sự hỗ trợ cho việc học hành và cuộc sống của cô. Bằng cách , cô  thể thoát khỏi sự hỗ trợ từ phía  , yên tâm  thành việc học và thậm chí tiếp tục học cao hơn.
Hạ Đông Li  khẽ,  khi Vu Vi Thời chào từ biệt, cô hỏi một câu: “Bà   tại  trong lòng  vẫn còn thích   nhưng  nhất quyết chia tay ? Đó là vì  , cũng giống như bà,  thể vô tư chỉ trích và thậm chí  nhục  khác, còn  thì  thể.   thể như  , thấy  của đối phương   ý là tùy tiện công kích. Cái ' thể' mà  , là một loại năng lực, thiên phú và thậm chí là giai cấp. Đây mới là vấn đề lớn nhất giữa  và  .”
Vu Vi Thời lạnh lùng  c.h.ế.t lặng tại chỗ.
Hạ Đông Li  dậy, lịch sự cảm ơn Tông thái thái vì khoản phí chia tay trả  con trai. Cô còn  với Tông thái thái rằng: “  thấy bất kỳ sự hỗ trợ nào từ   là điều đáng  hổ. Bà  chỉ là  nhận thức giới hạn,  cuộc sống thúc ép,  cái  phận  phụ nữ   chồng và lấy chồng  trung tâm mà ràng buộc,  thúc ép bởi một sự trao đổi trực quan nào đó  thể mang  lợi ích cho con gái  nên mới chọn bạn đời mới. Bà  chỉ là tái hôn, tái hôn   là lừa đảo.”
Năm năm trôi qua, Tông Trì như một bóng ma,  như một vị thần giáng lâm,   chạy đến, bày trò hết   đến  khác. Hạ Đông Li rõ ràng , nhưng  khó lòng vạch trần  .
Càng khó từ chối  .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Tông Trì,   . Có lẽ   thêm năm năm nữa,  cũng sẽ   hòa giải  với chính .”
“    một  nữa trở thành kẻ khởi xướng trong miệng  .”