Giữa lúc cơn giận bốc cao,    một vật trong túi quần tây phía  cấn , điều  càng như đổ thêm dầu  lửa đối với Tông Trì.
Nó gần như là một sự sỉ nhục, nhắc nhở  rằng: mày vì cô  mà  từ thủ đoạn, mặt dày vô sỉ.
Giây tiếp theo,  lôi chiếc khuy măng sét ngọc trai đen đó  khỏi túi quần, ném mạnh về phía kính chắn gió.
Chương 17: Take your mar……
Ngày hôm ,  giờ nghỉ trưa, Hạ Đông Li nhắn tin cho Tưởng Tinh Nguyên,  thẳng rằng vụ cô   phỏng vấn độc quyền coi như  thành công.
Tưởng Tinh Nguyên nhanh chóng trả lời: "Ồ. Không . Tớ nghĩ cách khác ."
Không lâu , cô   hỏi Đông Li: "Khoan,  thật sự vì tớ mà liên lạc với   ,    từ chối hả?  là tên bạn trai cũ đáng c.h.ế.t."
Hạ Đông Li thấy gõ chữ chậm, bèn chuyển sang ghi âm giọng : "Cũng gần như . Tớ  giới thiệu  với  , nhưng...  chung, cuối cùng  thỏa thuận . Tớ nghĩ cái tính khí quái gở của  , khả năng cao là sẽ  giải quyết vấn đề theo lẽ thường."
Gửi tin nhắn đó xong, Hạ Đông Li bổ sung thêm tin thứ hai: "Nếu   giải quyết theo lẽ thường, thì  cứ coi như   chuyện ,  việc trực tiếp với thư ký của   ."
Buổi tối, Tưởng Tinh Nguyên đến chỗ Hạ Đông Li ngủ nhờ.
Gia đình Tưởng mở nhà hàng, dì giúp việc ở nhà cô  cũng nấu ăn  ngon, nhưng cơm nhà  khác lúc nào cũng thơm hơn. Mỗi   Hạ Đông Li mang đồ ăn lên cho con gái, Đông Li luôn gọi Tưởng Tinh Nguyên qua ăn chung, dần dà, cô cũng tự học nấu  vài món.
Thịt bò hầm sườn, canh gà hầm, gà chiên kiểu Tam Bôi, cá vược hầm, với tài nghệ và sự sắp xếp nguyên liệu ngăn nắp đó, Tưởng Tinh Nguyên nghĩ Hạ Đông Li nếu   học Y khổ cực,  lẽ cô cũng sẽ trở thành một đầu bếp nổi bật. Cô còn  giỏi sắp xếp, trưng bày đồ đạc, mấy việc như điện nước, cống rãnh,   gì là cô  xử lý .
 cũng  lúc thất bại. Hạ Đông Li tan  quá muộn, cá vược biển Tưởng Tinh Nguyên mang đến   chuẩn  sẵn từ nhà hàng của gia đình cô , đặt lên bếp nấu bằng nồi đất, điều Hạ Đông Li lo lắng nhất cuối cùng  xảy .
Lúc cô cho lửa lớn để cô đặc nước sốt, nồi đất  nổ tung.
Hạ Đông Li,  đang kẹp mái tóc đuôi ngựa bằng chiếc kẹp cá mập, vội vàng tắt bếp trong sự kinh hoàng nhảy dựng của Tưởng Tinh Nguyên. Cô mang nồi đất đặt lên một cái khay vuông bằng thép  gỉ dùng để đựng rau củ.
Cuối cùng, cứ thế mà họ ăn món cá vược hầm phiên bản "tàn tạ" đó.
Tưởng Tinh Nguyên  gắp một miếng thịt cá,  tiếp tục chủ đề buộc  tạm dừng vì vụ nổ nồi,   đúng hơn, là loạt câu hỏi chất vấn dồn dập của cô : "Ý  là,   đến đây, hiểu lầm điếu t.h.u.ố.c đó là của Trâu Diễn?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-53.html.]
"Ừ. Có lẽ còn hơn thế." Hạ Đông Li gỡ xương cá một cách tỉ mỉ, như thể sợ  sót kim phẫu thuật trong bụng bệnh nhân.
Tưởng Tinh Nguyên bĩu môi, lập tức hiểu : "Vậy là   phá vỡ phòng tuyến ,   nghĩ  và Trâu Diễn  ' chuyện đó' với ."
Hạ Đông Li nhai miếng cá, cảm thấy hôm nay cô cho quá nhiều ớt ngâm,  cay, suýt sặc: "Cậu  thể  giảm  tránh  một chút ?"
"Nói giảm  tránh   đổi  sự thật là hai   cãi  ?"
"Tớ  cãi  với  ."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
"Cũng đúng,  nên hỏi  : Tớ ở với ai thì liên quan gì đến !"
Hạ Đông Li im lặng. Thực , cô   câu đó.  Tưởng Tinh Nguyên  hiểu Tông Trì. Anh      là kiểu   dừng  đúng lúc. Cậu    nghẹn lời,   nhất định sẽ trả đũa gấp đôi. Cậu   liên quan đến  ,   nhất định sẽ trở nên ngang ngược: "Sao   liên quan?" Chính vì thế   mới   câu sẽ  để yên cho Trâu Diễn.
Tưởng Tinh Nguyên  thấy thì bật , vẻ mặt hóng hớt  sợ chuyện lớn: "Rõ ràng là Trâu Diễn  thể nào đối phó  Tông thiếu gia . Tông thiếu gia lớn lối thế nào chứ,   cũng  đám nô tài cao ngạo dọn đường. Hai  họ đúng là một bên là thư sinh, một bên là lính tráng."
Hạ Đông Li   nghĩ thêm về chuyện , cô chỉ thấy  áy náy với Trâu Diễn vì vô tình    gánh chịu  cô. Cô cảm thấy  ngại khi gặp   và  tiện đề cập đến chuyện , nhưng  nghĩ nhỡ  Tông Trì thật sự nổi điên, thì Trâu Diễn   là đối thủ của   .
Dù là văn nhân  kẻ thiếu học thức, cũng đều  thể đấu  Tông Trì.
Khi Hạ Đông Li rửa chén bát, Tưởng Tinh Nguyên phát hiện trong phòng cô  thêm một chậu  hoa.
Cô  hỏi han và   đầu đuôi câu chuyện.
"Này,   Tông Trì cố tình về đây để tìm  ? Nếu   mà trùng hợp thế?"
Hạ Đông Li thừa nhận, cô    từng nghĩ đến chuyện đó, nhưng xét cả về mặt khách quan lẫn phi khách quan,  thứ đều chứng minh rằng họ  hợp .
Tưởng Tinh Nguyên, đóng vai trò  phán xử, : "Đàn ông tính nết đều như . Cậu   theo đuổi,   nhiều lắm là nổi lòng chiếm hữu,  kể ý thức 'khoanh vùng lãnh thổ' càng chiến đấu càng hăng.   giữ đồ của  đàn ông khác, thậm chí cho   ngủ qua đêm, thì tính chất khác ."
"Cậu  hiểu   ."
"Tớ  hiểu  , nhưng tớ hiểu  mà." Tưởng Tinh Nguyên  hiểu nổi, Đông Li thường là một   dứt khoát trong việc từ chối những lời tán tỉnh từ  khác giới. Ngay cả những buổi xem mắt xã giao do áp lực quan chức, thái độ của cô cũng  tỉnh táo: tớ  thể , nhưng chỉ để giữ thể diện cho  mà thôi. Công việc và năng lực của cô  đến mức  hy sinh sắc   tình cảm cá nhân.