Hạ Đông Li  để ý đến . Cô tự    trong, Tông Trì theo  cô  đến chỗ lối . Cầu thang dẫn lên tầng hai  một cái cửa chắn gần như vô dụng, thứ  nhiều lắm chỉ để chắn trẻ con hoặc mèo.
Tông Trì  lên tầng  tối om,  đặt tay lên cửa chắn vuốt một cái,  thấy bụi bẩn.
Hạ Đông Li mang những mảnh vụn và hộp carton của máy pha cà phê  đặt ở cửa  . Thấy dáng vẻ của Tông Trì, tưởng  định  lên, cô  khách quan nhắc nhở: "Tầng  là của chủ nhà,   lên."
Thực lòng mà , ở khu vực , dù chỉ thuê tầng  là một  gian mở lớn, chi phí cũng  hề nhỏ. Tông Trì  mức thu nhập của những bác sĩ như họ là bao nhiêu. Anh  nghĩ đến mấy năm cô   dính dáng nhiều đến nhà họ Từ vì  giữ  định cho mối quan hệ hiện tại của  cô. Có lẽ  khi chia tay ,  con vẫn là  con. Bà Dụ thương con gái, bí mật bù đắp cho cô cũng   là  thể.
Hạ Đông Li vứt xong thùng máy pha cà phê. Cô gom hết xốp và băng keo  một chỗ, đề phòng máy  vấn đề còn  thể đóng gói gửi trả, nhưng trong mắt  đang  ở cầu thang, thì cô đang  trân trọng món quà do họ Trâu  tặng, đến cả cái hộp cũng lưu luyến   rời.
Thế là   nhịn  : "Sao,  phụ nữ điên  gác mái ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hạ Đông Li   c.h.ử.i , bệnh điên của  nhiều năm như     chữa . "Đã   c.h.ế.t."
Tông Trì thậm chí  nghi ngờ độ tin cậy của lời cô . Vì cô  đủ kiên nhẫn để  chuyện tử tế với ,  dứt khoát chọc tức cô, "Ồ, cô g.i.ế.c ?"
Hạ Đông Li rõ ràng nuốt một ngụm khí, dù bây giờ   lên lầu  bà cụ cố của chủ nhà đòi mạng   con gái chủ nhà kiện vì tội xâm nhập bất hợp pháp, cô cũng sẽ  thèm bận tâm đến  nửa phân. Cô   về phòng , gọi điện thoại cho Trần Hướng Dương với giọng  to  nhỏ, hỏi tài xế của   còn bao lâu nữa thì đến.
Trần Hướng Dương ở đầu dây bên  đang  tiếng đ.á.n.h mạt chược,   bảo Đông Li sắp tới , sắp tới  nha,  giải thích thêm cho Đông Li, vì Tông Trì  đích  đưa cô về nên   cho tài xế tan ca , kết quả bây giờ     tài xế   đón. Người   lên tàu điện ngầm . Haiz,      , Đông Li cô nên thông cảm cho  lao động. Nói  thì cũng   , cả năm   đụng  vô lăng  quá ba ,  cái chuyện năm đó, gia đình  cho   tự lái xe nữa...
Hạ Đông Li  đợi Trần Hướng Dương  hết, cô kết thúc cuộc gọi một cách cụt ngủn.
Bên khách sạn, Trần Hướng Dương vì mất tập trung  điện thoại nên  lỡ đ.á.n.h trúng Lương Kiến Hưng. Lương Kiến Hưng dùng tay đẩy hết các quân bài ,    thắng tiền giúp Tông , nhưng vẫn  quên lo lắng về việc khi nào tài xế sẽ đón Tông  về.
Trần Hướng Dương  khói t.h.u.ố.c  cay mắt, "Bà nội mới  ."
Lương Kiến Hưng lập tức hiểu ý,    hỏi nhiều. Ngược , hai đối tác kinh doanh  cùng Trần Hướng Dương  bàn tán, hỏi: "Sao, Tông  từng  t.a.i n.ạ.n xe  ?"
Trần Hướng Dương  ngắn gọn: "Là con trai út   của gia đình,  cưng chiều quá mức."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-48.html.]
Hạ Đông Li cúp điện thoại, lòng cô như  nhét đầy bông gòn. Trần Hướng Dương đang  về vụ bắt cóc khi Tông Trì chuyển chuyến bay ở Hồng Kông.
Về nguyên tắc,   chịu tai họa  cho cha , nhưng động cơ khiến   bay về là vì Hạ Đông Li. Vì cãi  qua điện thoại với cô, Tông Trì  bất chấp mà bay về.
Anh  từng trách móc cô  mặt bác sĩ gia đình và    rằng: "Chia tay thì hãy  trực tiếp,  chia tay qua điện thoại là  kém sang."
Mẹ của Tông Trì tên là Úy Vi Thời. Lần đầu tiên Hạ Đông Li gặp bà, cô  hiểu  sức hút từ những bí mật mà Tông Trì kể về cha  . Mẹ   xinh , dịu dàng. Một mỹ nhân phương Đông gần như  vương chút bụi trần.
Úy Vi Thời từng  với Đông Li, khi Tiểu Trì đưa các bạn cùng khóa đến biệt thự ngoại ô ăn cơm  buổi cắm trại, bà   Đông Li nhất định là  đặc biệt. "Hãy tin  trực giác của một  , Tiểu Trì chỉ thiếu điều dán mắt  con thôi."
Sau vụ bắt cóc, Tông Trì kiên quyết  chịu chữa trị ở Hồng Kông. Anh bay thẳng về Thượng Hải, giữ nguyên vết thương để Hạ Đông Li kiểm tra.
Lần đó Hạ Đông Li   đến mức tối sầm mặt mũi. Cô tự tay khâu vết thương cho Tông Trì, bầu bạn với  suốt một đêm. Sáng hôm   khi cô  về bệnh viện,    đặc biệt chuẩn  bữa sáng tiện lợi để cô mang  ăn ở bệnh viện. Những lời của Úy Vi Thời, Hạ Đông Li vẫn nhớ mãi:
"Thấy con  bất chấp tất cả để ở  trong nước vì một  con, xin con hãy hiểu cho tâm trạng của một   . Mẹ  tính nết khó ưa của nó, nhưng nếu hai  ở bên  mà  thể thỏa hiệp, thậm chí là hy sinh cho , thì sự thật là,  lẽ con  hề yêu nó."
Không hề yêu nó.
Không yêu nó.
Nó.
Mấy hôm nay trời trở lạnh nhiều, Hạ Đông Li quên mất  để điều khiển điều hòa ở , khi cô ở một   mùa đông thì ít khi bật máy sưởi.
Lúc Tông Trì bước  từ hành lang bên ngoài,  thấy cô cuối cùng cũng bật chút  ấm.
Điều khiển từ xa ném  ghế sofa, chủ nhà mời khách tùy ý ,  xong, cô     phòng vệ sinh, đến cửa, cô thuận tay khép cửa trượt .
Khi Hạ Đông Li  , rõ ràng cô  rửa mặt, tuy vẻ ngoài  bộc lộ gì nhưng đôi mắt  lau khô  cố gắng duy trì sự tỉnh táo.