Một lát , điện thoại  đưa cho Tông Trì,  trả lời  vội vàng,  rằng nếu   chuyện gấp, cô sẽ  tìm  như .
“Tiểu Trì,  em đang ở bệnh viện... ,   , là Từ Mậu Sâm...”
Từ Mậu Sâm   đau lưng vài ngày . Tối qua, Dụ Hiểu Hàn chợt nổi hứng  dọn dẹp tấm rèm cửa sổ phía Bắc của phòng  đồ. Cô  trèo thang, mà đó  là phòng của hai , cô  gọi  giúp việc. Từ Mậu Sâm giúp cô trèo lên, đang vươn tay để tháo một cái móc treo thì thanh chống chữ A của cái thang đột nhiên gãy, Từ Mậu Sâm ngã ngửa  , vùng cột sống va  đảo bếp.
Ông  lập tức bất tỉnh.
Tối qua Dụ Hiểu Hàn  gọi xe cấp cứu, nhưng    bệnh viện . Bà cũng lo lắng hôm nay là sinh nhật Tây Tây, nên chỉ gửi một tin nhắn chúc mừng khi rảnh rỗi  buổi sáng. Hạ Đông Li gọi điện cho bà  buổi trưa, lúc  mới   thể giấu  nữa.
May mắn , vết thương  quá nghiêm trọng. Các xét nghiệm liên quan   thực hiện, ông   thủ tục nhập viện, chờ xếp lịch mổ tạo hình đốt sống bằng phương pháp vi xâm lấn.
Ý của Dụ Hiểu Hàn là   Tây Tây đến, bà một   thể xoay sở , dì Lục cũng đang ở cùng bà.
Nghe đến đây, Tông Trì  khỏi quát, “Thế nào gọi là một ? Hai đứa con nhà họ Từ ?”
Đây mới là điều khiến Hạ Đông Li bực bội nhất, “Đã thông báo, nhưng   mặt.”
Những lời tiếp theo của Tông Trì khiến Hạ Đông Li kinh hãi,  hỏi cô, “A Lí, em còn   em tiếp tục với lão Từ quỷ quyệt đó ?”
“Ý  là ?”
“Em   cách giải quyết của em,   thì  sẽ  cách giải quyết của .”
Hạ Đông Li vội vàng lên tiếng với giọng điệu ngăn cản, “Tông Trì,  đừng dọa em. Em đang bàn chuyện nhà với ,     cứ như  đ.á.n.h  g.i.ế.c thế! Anh   phép!”
Có   khẽ một tiếng, “Chuyện nhà. Em  đó,   thể đại diện em quyết định  ?”
“Trong phạm vi pháp luật cho phép.”
Tông Trì   thêm một tiếng,  hỏi cô, “Bây giờ em  ý định gì?”
“Ông   ở bệnh viện của chúng .  may là ca mổ  phức tạp. Lát nữa em sẽ tìm Trâu Diễn, xem bên    bác sĩ chỉnh hình nào quen , để tiện dặn dò.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-236.html.]
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tông Trì hiểu  một vài điều,  hỏi cô, “A Lí, những năm đó ông  đối xử với em thực sự  ?”
“Em  bao giờ coi ông  là cha, thậm chí   là cha dượng. Thế nhưng, ông  đối xử với  em  tệ. Sự thật, ông  là bạn trai của  em. Nếu   hai đứa con của ông  quấy nhiễu,  lẽ họ  kết hôn từ lâu , lúc đó, em thậm chí  còn chỗ trống để phủ nhận.”
“Bảo bối,  hỏi là ông  đối xử với em   ?”
“Nếu  hỏi về ăn uống,  học, thì là ; còn nếu  hỏi về tình nghĩa  cha, Tiểu Trì, nếu  đang  đó là cha ruột em, em  lẽ  sớm  lóc cầu xin  qua , chứ   dửng dưng  ngoài  như lẽ dĩ nhiên thế .”
Tông Trì lập tức hiểu ,  kể cho cô  chuyện  đến nhà, Dụ Hiểu Hàn và Từ Mậu Sâm  vẻ cãi .
Hạ Đông Li im lặng một lúc, Tông Trì gọi cô một tiếng, cô "ừm" một tiếng: “Em   sợ em khó xử. Dù , họ  là vợ chồng  thực tế bấy nhiêu năm .”
Tông Trì vẫn giữ nguyên quan điểm, “Chỉ cần  em đồng ý, hoặc chịu buông bỏ,  nhất định sẽ giúp  con em cắt đứt quan hệ rõ ràng với nhà họ Từ. Anh sẽ đưa  em sang Hong Kong hoặc nước ngoài an dưỡng.”
“Không .” Hạ Đông Li theo bản năng nghẹn ngào , “Em cũng   đó, em    cách xa em như .”
Tông Trì lập tức mềm lòng, “Đồ ngốc.”
Hạ Đông Li kể thêm, năm cô  nghiệp,  cũng  bệnh như  mà   cho cô. Từ Tây Lâm gọi điện thoại cho cô,  như thể cô là tội đồ. Khi Hạ Đông Li vội vàng  về, bên giường bệnh chỉ  một  Từ Mậu Sâm. Lúc đó ông đang gọt táo nghiền cho Dụ Hiểu Hàn  giường ăn.
Hạ Đông Li bỗng chốc  giải thoát khỏi tất cả. Bởi vì khoảnh khắc đó, đối với cô,   là sự cứu rỗi, mà là sự giải thoát.
Con  rốt cuộc cũng chỉ là một phàm thai  bọc trong lớp da thịt. Suốt bao năm qua, cô và nhà họ Từ vẫn giữ ranh giới, sống yên , chính là nhờ  cảnh tượng năm xưa. Hạ Đông Li  tình nguyện nhường  sự hiện diện của .
Hôm đó, khi cô rời khỏi nhà họ Từ để tìm Tông Trì, cô cũng  từng , cô bé mười sáu tuổi năm đó mong  sẽ đòi  công bằng cho , nhưng đáng tiếc là . Cô  mất  nhiều năm mới tiêu hóa  chút ích kỷ riêng tư của   hồi đó.
Sự ích kỷ   cả việc vì danh vọng của cô, tất nhiên, cũng  cả d.ụ.c vọng thuộc về bản   .
Nhiều năm , Hạ Đông Li càng ngày càng gần với tuổi của  lúc đó, cô mới  rằng con  chỉ  thể sống trong nhận thức và hiện tại, ngay cả khí chất cũng cần   môi trường nuôi dưỡng.
Mẹ cô  thể  từng thất trách và hổ thẹn với cô trong một phút giây nào đó, nhưng trong những tháng năm  ,  luôn là vỏ sò của Hạ Đông Li. Ngọc trai sinh  từ thịt sò, nhưng khoảnh khắc  lấy  cũng đồng nghĩa với sự hủy hoại của  xác.
Cùng là phụ nữ, nếu   chỉ là một vật chứa,  thì Hạ Đông Li  lẽ sẽ ích kỷ hơn . Nhận thức của cô  lẽ sẽ tàn nhẫn hơn, cô thà   con chứ  chịu đ.á.n.h mất chính .
“Tiểu Trì, thực   em vẫn luôn  vượt qua  rào cản . Bà sợ em giận, đặc biệt là khi   , một mặt bà cẩn thận đối phó với  em yêu, mặt khác   giúp em ngăn chặn ánh mắt rình rập của một  .