Anh xoa nóng hai tay, đặt lên thái dương cô, giúp cô xoa bóp một chút. Tóm , việc cô  đau là quan trọng nhất lúc , tuyệt đối   để cô  lời ngốc nghếch: “Không học y thì em học  cái gì? Anh  quen với tính chất công việc của em . Sau Tết Dương lịch, tầng  và cả cầu thang sẽ  trải t.h.ả.m  bộ, cố gắng tối đa hóa chế độ im lặng. Anh sẽ dốc sức phối hợp với em. Em càng   phép bỏ cuộc giữa chừng, nếu em bỏ cuộc thì  khinh thường em, bởi vì  ghét nhất những  bỏ dở công việc!”
Hạ Đông Li  những lời  dễ  mà còn mang tính đe dọa đó của ,  khỏi mở mắt  một chút. Bên ngoài  là giữa trưa, trong phòng rèm cửa che kín, ánh đèn màu vàng cam bao trùm cả hai. Người đang ngái ngủ chê  xoa bóp mạnh tay quá,  định rụt đầu  chăn trốn tránh thì Tông Trì né một cái, hai ngón trỏ của  suýt nữa chọc thẳng  mắt cô.
“Anh   mù  thì cứ  thẳng .”
Lúc Tông Trì nắm tay cô  xem,   khỏi bật . Cô  xoa  xoa , khiến đôi lông mi ướt át và mắt đỏ hoe.
Anh  hỏi cô: “Đỡ hơn ?”
Hạ Đông Li bất lực “Ưm” một tiếng, “Ba shot.”
“Cái gì cơ?”
“Viên kẹo cà phê  cướp  đó bằng ba cú shot, dù là phản ứng cai nghiện khó chịu đến mấy cũng hồi sức ngay lập tức.”
Tông Trì  cô vẫn còn đủ sức  bóng gió thì cũng coi như yên tâm. Anh  dậy khỏi giường, “Cướp gì mà cướp, rõ ràng là cô  tặng cho , , là tặng cho em.” Nói xong,  định   ngoài, dặn cô ngủ thêm chút nữa.
Hạ Đông Li ngủ một mạch đến hơn sáu giờ tối. Dì Đường  đến  xong bữa tối. Vì cô đang trong kỳ kinh nguyệt và đau đầu, Dì Đường đặc biệt hầm canh gà và  món hoành thánh nhỏ. Vỏ hoành thánh  cán thủ công, mỏng như giấy.
Chỉ riêng tài nghệ , Hạ Đông Li  cảm thấy Dì Đường thắng  ruột cô   bao nhiêu . Cô đang nghĩ , ai ngờ Dì Đường  vẫn còn dư khá nhiều vỏ hoành thánh. Nếu  Tây Tây  chê thì  thể mang về cho  cô dùng để gói hoành thánh.
Hạ Đông Li  định tìm lời từ chối khéo thì Dì Đường  : “Tiểu Trì , hai ngày nay hai đứa sẽ mời cả nhà  chị cháu,  cháu cũng sẽ  cùng. Hoặc là lúc đó dì gói sẵn hoành thánh, cháu mang một ít về cho  cháu nếm thử.”
Đang  chuyện,    thấy động tĩnh  xuống lầu. Nhân lúc Dì Đường  chuẩn  đồ, Hạ Đông Li  bên bàn ăn uống nước, thẩm vấn  nào đó: “Sao  thành chúng  mời khách, mà   cũng  cùng luôn thế?”
“Chẳng lẽ   ?” Tông Trì  vẻ kinh ngạc.
Hạ Đông Li mặc chiếc áo len cổ tròn màu đen mỏng, khoác chiếc khăn choàng màu hồng cánh sen. Sắc mặt cô vẫn còn  mệt mỏi, nhưng chính cái vẻ bệnh yếu đó   bộ trang phục tương phản màu sắc   nổi bật. Cô   ánh đèn, đúng là một bức tranh tuyệt sắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-214.html.]
Tông Trì  lòng mãn ý, vì thế diễn vai kinh ngạc đến cùng: “   sắp xếp hết , từ tiệc rượu đón tiếp  chị em, cho đến việc ' việc' với ban quản lý khu chung cư chỗ ở hiện tại của họ, kèm theo cả lẵng hoa thăm hỏi đều  dặn dò xong xuôi …”
“Ngoài lẵng hoa   lẵng trái cây ?” Hạ Đông Li liếc  một cái.
Tông Trì chiều theo cô: “Nếu em thấy cần thiết thì  thể thêm bất cứ lúc nào.”
Hạ Đông Li đưa tay đ.ấ.m cho  một cú. Đấm thẳng  n.g.ự.c . Lúc Dì Đường bưng khay đồ ăn đến,   thấy cảnh . Tiểu Trì than thở với Tây Tây: “Em  thể đổi chỗ khác mà đ.á.n.h ?”
Tây Tây đáp: “Anh    gương, đợi đến khi nào tim  mọc sang bên  thì em sẽ đổi chỗ.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hoành thánh canh gà  ngon. Vì  lớp váng mỡ nổi bên , viên đầu tiên Hạ Đông Li ăn vội nên  bỏng. Tông Trì đang  điện thoại bên cạnh, múc một viên hoành thánh lên thìa, để đó  lâu  ăn, cuối cùng đưa chiếc thìa đến sát miệng cô. Không đợi cô lên tiếng,  ép cô ăn . Anh  liên tục vài , mãi đến khi  cúp máy, Hạ Đông Li mới đẩy chiếc thìa đang đưa tới : “Anh ăn phần của  , em  .”
Tông Trì trêu chọc cô: “  thấy em hấp tấp quá, như là thèm lắm  ,  đút cho em, sợ em  đủ…”
Hạ Đông Li ngay  mặt dì bảo mẫu, bất ngờ đề nghị  mua một chiếc sofa: “Dài một mét tám  đủ,  đủ để   thẳng duỗi chân , hửm?”
Người nào đó lập tức an phận, xòe tay , ý bảo   nữa là  chứ gì.
Tuy nhiên, ăn  nửa chừng, Hạ Đông Li đột nhiên  còn khẩu vị nữa. Bởi vì Tông Trì , món ngon đến mấy   cũng lơ đễnh. Mới ăn  một miếng  bắt đầu sắp xếp cái  chỉ đạo cái . Hai ngày   về,   yêu cầu Dì Đường  cần đến đây nữa, cứ ở  biệt thự đó chuyên tâm giám sát công trình; trong lúc giám sát, tiện thể trông chừng công ty chuyển nhà sẽ dọn một ít đồ từ biệt thự ngoại ô . Anh   giao phó kỹ lưỡng bản vẽ bố trí mặt bằng; ngoài ,    sang Hạ Đông Li, yêu cầu cô nhanh chóng quyết định hoa văn thảm, “Và cả, thực đơn đãi  chị em của em nữa. Tối ngày 2  nhất định sẽ về. Em trả lời   sáng mai.”
Hạ Đông Li ăn nốt viên hoành thánh cuối cùng trong bát. “ trả lời  ngay đây. Không cần xem,  quyết định .”
“Em  xem  , nhưng  đưa cho  em xem chứ.”
“Mẹ  chẳng  cũng  cùng , bà càng  cần xem.”
“Em giận  vì tự ý quyết định ?” Món hoành thánh trong bát Tông Trì   ngâm mềm nhũn  hết .
“Anh oan cho .” Cô lạnh lùng ,   dậy rời khỏi chỗ .