“Cái tính ch.ó má của ,  như thế cũng là vì quá tức giận,  . Hắn giận là vì hai  con nhà họ Từ  ức h.i.ế.p con, mà      chủ cho con. Hắn  gì   cần ,  chỉ cần xem   gì thôi. Tây Tây,   con  thể hồ đồ nữa. Trước đây hai đứa ỷ  còn trẻ, cứ hở  là đòi chia tay. Chuyện   cũng   con, cứ động một tí là đòi chia tay,   cũng  con  cho thành  . Huống hồ   vốn dĩ là đồ sát nhân (g.i.ế.c ). Bây giờ hai đứa vẫn  thoát khỏi  mà  dây dưa , lẽ nào con thật sự chỉ  qua  một thời gian  thôi ? Hắn qua  , còn con thì  ? Cho dù con   kết hôn cả đời, thì   hỏi con,    tâm tư đó, còn dây dưa với   gì. Ngoan nào, đừng trách  cổ hủ, cái thế giới  phụ nữ luôn là  chịu thiệt. Con trong sạch  theo con trai nhà họ bao nhiêu năm, con thử xem,   con thật sự quyết tâm đoạn tuyệt với  một  nữa, xem   thể giữ  vì con thêm mấy năm nữa . Rồi con     , mấy năm nay   tìm phụ nữ khác.”
“Mẹ, con  câu ,  lẽ  sẽ  con. , con tin  trực giác của .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Con tin  trực giác, tại      dọa cho sợ hãi!”
Hạ Đông Li ngước  , Dụ Hiểu Hàn mắng cô là đồ ngốc, “Đàn ông  đoạn tuyệt với con thì còn cần  khác thêm dầu  lửa  gì. Con nên là  tỉnh táo đầu tiên. Người rời   đó nhà họ  mới là sự thật.”
“Đó là dì giúp việc  cô  mang từ trong nước sang Singapore. Phục vụ  nhiều năm .” Hạ Đông Li   xong, ngoài cửa đột nhiên  tiếng  vội vã bước .
Tông Trì dừng  ngay cửa phòng ngủ,   vẫn là bộ đồ tối qua. Do quán tính,   vịn  cửa lùa mới  vững .
Vừa buông tay khỏi khung cửa, khi bước , Tông Trì liếc  Hạ Đông Li ,  đó mới  sang Dụ Hiểu Hàn đang  trấn giữ ở đó. Anh định nghiêm túc chào hỏi bà, nhưng nhất thời   nên gọi thế nào.
29_Trước , ban đầu  gọi bà đàng hoàng là Dì,  khi  thiết hơn,  đôi khi gọi đùa theo Hạ Đông Li là Dụ phu nhân, Lão Dụ, và thỉnh thoảng trong tin nhắn thăm hỏi,  còn gọi suồng sã là Mẹ vợ.
 hôm nay,   định mở miệng, Dụ Hiểu Hàn  lạnh lùng cắt ngang, nhưng    với : “Hạ Đông Li, con   . Cả ngày   đầu óc, tiền  kiếm ,  cũng  giữ , lẽ nào cái bản lĩnh cuối cùng của con cũng  bỏ  ? Con mà bỏ  thật, thì cứ theo con đường  mà bò về mồ mả quê hương của cha con . Dù  thì kiếp  cũng sống phí !”
Người  gọi tên nhất thời khó nhúc nhích. Cô cúi thấp mắt, Tông Trì  cô vài  nhưng cô  đáp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-171.html.]
Anh  nhịn  bước đến bên cô,  mặt  cô, giải thích một cách nghiêm túc nhất: “Không  đối tượng kết hôn nào cả, tối qua tập đoàn xảy  chuyện,   xử lý.” Nói ,   sang Dụ Hiểu Hàn, gọi bà một cách trang trọng: “Dụ phu nhân, Xi Xi  tim cô từng  phẫu thuật. Cô đ.á.n.h , mắng  đều dễ dàng, nhưng để bảo đảm sức khỏe của cô, xin hãy để Xi Xi ở  một lát. Nếu ,   sợ...”
Lời   hết, Dụ Hiểu Hàn  lạnh mặt ngắt lời , nhưng   về chuyện sức khỏe: “Anh đừng   thiết gọi con gái  như , Xi Xi   để cho  gọi.  gọi  đến là để bảo  đưa   tai quái của  , , bà   đợi  nên  tự  . Anh  đến đây một chuyến thì  thể để  về tay trắng,  chính thức thông báo cho  ,   đồng ý cho hai đứa ở bên  nữa. Con gái  cũng  chính thức thông báo với   , nó sẽ  kết hôn với , nó  bao giờ nghĩ đến bước . Chúng  là dân thường,  với tới  cánh cửa gia thế hiển hách nhà họ Tông các .”
“Chuyện   đến đây,   thể xin , nhưng cô  Xi Xi  từng nghĩ đến việc kết hôn với ,   tin.” Tông Trì khẽ biện bạch.
Dụ Hiểu Hàn khịt mũi: “Anh  tin? Anh  tư cách gì mà  tin? Cần gì  tin   tin. Anh mang hết đồ đạc của   . Họ Tông ,   kết hôn với ai thì kết hôn ,   cho  , con gái   phục vụ. Mẹ  khoa trương chạy đến đây, sỉ nhục con gái , lẽ    nên để bà  , lẽ   nên tát thẳng  mặt con trai bà  , ngay  mặt bà .”
Lần , Tông Trì bước nhanh về phía Dụ Hiểu Hàn,  dùng giọng điệu nghiêm chỉnh đối diện với bà: “Nếu vài cái tát  thể giúp cô nguôi giận,  tuyệt đối  né tránh nửa bước.”
“Đi  !” Dụ Hiểu Hàn tức giận ném cái gì đó về phía . Đến khi  rõ thì bà mới nhận  đó là một chiếc điều khiển máy lạnh, nó va  cằm Tông Trì, cứng đối cứng, chiếc điều khiển rơi xuống đất vỡ tan thành nhiều mảnh, pin cũng lăn .
Tông Trì   hai lời, cúi  nhặt lên, lắp  pin  đặt ngay  tay   ném.
Vẻ mặt giận dữ của Dụ Hiểu Hàn, quả thực còn bực bội hơn cả  thấy ch.ó phá nhà. Bà  ném  thứ hai,   mạnh hơn và cao hơn một chút, trúng thẳng  mí mắt .
Hạ Đông Li  bên cạnh  mà khó chịu vô cùng. Cô  tiện    mất hứng, cũng  tiện công khai giúp đỡ . Cho đến khi Tông Trì tiếp tục nhặt lên,  đưa đến tay Dụ Hiểu Hàn, cô rốt cuộc  nhịn : “Được ,   thể đổi thứ khác để ném ?”
Dụ Hiểu Hàn quát Xi Xi ít chen ngang: “Tao bảo mày về bệnh viện, mày coi lời tao  là gió thoảng bên tai .”